Vụ bí ẩn Lò mổ xe

white noise for sleeping link
shopee-sale

Đang là đầu giờ sáng thứ hai. Kỳ nghỉ xuân vừa mới bắt đầu. Tại Rocky, bang Californie, Peter Crenteh đang tức tối xem xét động cơ một chiếc xe Corvair cũ màu xanh dương.

– Xe mục nát hết rồi ! Peter càu nhàu. Mình đã kiểm tra tất cả. Tại sao nó không chịu nổ máy nhỉ ?

– Khi nào cậu sửa xong, mình sẽ mua, Hannibal đề nghị.

Peter chà vết dầu đang lan rộng trên áo thun.

– Cậu có biết đây là kiểu xe sưu tập không ? Babal à, chiếc Corvair là ôtô Mỹ đầu tiên được chế tạo có động cơ nằm ở phía sau. Thậm chí có câu lạc bộ chủ nhân những chiếc xe kiểu này. Nếu mình sửa được, thì giá sẽ cao lắm. Cậu có bao nhiêu tiền ?

– Mình chỉ có năm trăm đô-la thôi – Hannibal thú nhận. Nhưng mình cần một chiếc xe. Thám tử trưởng mà không có xe, thì không đàng hoàng.

– Nhưng mình, thì mình cần xe để chở Kelly đi chơi. Mà xe Bob và mình, thì cũng đủ rồi.

– Nhưng đó là chuyện khác, Hannibal thở dài. Nếu mình không có xe riêng, thì mình sẽ buồn đến nỗi lên ký mất.

– Nếu cậu mặc đồ y như bây giờ, thì sẽ không ai thấy gì đâu, Peter cười đáp.

Thật vậy, Hannibal, có thân hình không được gọn gàng lắm, đang mặc đồ quân đội rằn ri che giấu lượng mỡ mà chế độ ăn kiêng bằng yaourt và bưởi đã không làm tan nổi.

– Đồ quân đội đang mốt nhất, Hannibal nhận xét, và kaki rất hợp với nước da mình.

Đúng vậy, bộ đồ này rộng, nên rất hợp với thám tử trưởng. Còn Peter, như đa số các thanh niên mười bảy tuổi, thì mặc quần jean và áo thun. Kelly Madigan, bạn gái của Peter, hay ép Peter phải mặc áo thun có cổ và áo sơ mi có nút ở hai mép cổ áo, giống như Bob Andy, thành viên thứ ba của nhóm, Nhưng Kelly không thuyết phục nổi Peter.

– Này, Peter nói, khi nào sửa xong chiếc Corvair, thì mình sẽ tìm một chiếc xe tốt với giá năm trăm đô-la cho cậu.

Hannibal định lên tiếng thì tiếng còi xe to làm cả hai giật mình. Mới chín giờ kém mười, và Thiên Đường Đồ cổ chưa mở cửa, nhưng rõ ràng vị khách hàng này nóng lòng muốn vào. Tiếng còi tiếp tục vang lên theo nhịp rock.

– Phải mở cửa, Hannibal quyết định.

Hannibal bấm nút một cái máy nhỏ đeo ở thắt lưng.

Đó là cái điều khiển từ xa mà Hannibal, rất rành về điện tử, đã tự làm sau khi gắn một ổ khoá điện tử vào cổng. Hannibal cũng giao một cái điều khiển từ xa cho chú Titus và thím Mathilda, chủ nhân kho bãi đồ linh tinh và là gia đình duy nhất của Hannibal. Bộ điều khiển chính nằm ở văn phòng.

Cổng mở ra. Mắt của Hannibal và Peter mở to. Một chiếc xe màu đỏ ”bá chấy” đang đỗ trước cửa văn phòng. Người lái xe đang bước xuống và chào thím Mathilda.

Peter ngắm chiếc xe đỏ không chán.

– Tuyệt ! Peter kêu. Vậy mới gọi là xế chứ ! Phải không Babal ?

– Đúng là xe đẹp thật, Hannibal thừa nhận và không rời mắt khỏi cái túi ngủ dơ dáy nhét phía sau ghế xe. Nhưng mình quan tâm đến người lái xe hơn.

– Mình gặp anh này lần đầu tiên hôm nay. Thế còn cậu ? .

– Mình cũng vậy, nhưng mặc dù anh ấy mặc đồ cao bồi của miền Tây, nhưng mình biết chắc anh ấy đến từ miền Đông, anh ấy đã đến đây bằng cách xin quá giang xe, anh ấy không tiền, không công ăn việc làm, và anh ấy là anh họ của mình.

Peter kêu lên một tiếng.

– Thế Sherlock Holmes của ta đã biết được tất cả bằng cách nào vậy ?

Hannibal mỉm cười:

– Thứ nhất là áo sơ mi bóng chày mang màu của đội New York Mets, anh ấy có nước da rất tái và gói quà được gói bằng giấy của cửa hàng Bloomingdale. Tất cả những dấu hiệu này chứng tỏ anh ấy đến từ miền Đông và có lẽ là từ New York.

– Đồng ý, Peter nói, hiển nhiên quá.

Đánh giá bài viết
Xin lỗi vì sự bất tiện này! Nhưng mình làm affiliate để tự trang trải chi phí duy trì server, mong các bạn thông cảm.
Quảng cáo sẽ tự ẩn đi trong vòng 30 giây

Nguồn: dtv-ebook.com