Tuổi Học Trò

white noise for sleeping link
shopee-sale

Hạt Nắng

Tuổi Học Trò

 

Chương 1

 

Nhỏ dụt dè lòng hồi hộp tay cầm tờ giấy giới thiệu của văn phòng đứng lấp ló ở cửa lớp không dám vào … Cho đến khi thấy ánh mắt của ông thầy đang thao thao trên bục giãng nhìn ngay nhỏ như muốn hỏi “gì đó ????” …Nhỏ làm gan bặm môi đi thẳng một mạch vượt qua những ánh mắt của cả lớp ngồi 2 bên bàn nghế lạ lẫm soi bói như đang dồn vào nhìn nhỏ … Nhận mãnh giấy nhỏ vừa trao ông thầy lẫm nhẫm đọc rồi lên tiếng : 
-Biển Mưa tên của em hả …đây là giờ sử ký của tôi gọi tôi là thầy Toàn … em xuống bàn kiếm chổ ngồi đi … 
– Dạ Thầy 
Lại một lần nữa gồng mình … đi thẳng xuống ngơ ngác tự kiếm cho mình một chổ ngồi …trên kia tiếng thầy Toàn văng vẳng : 
– Biển Mưa học sinh mới của lớp chúng ta hôm nay … 
Nhìn hoài bên phía bàn con gái chật ních 
Bên con trai còn mấy bàn trống ở giãy cuối … thiệt đúng là thời buổi lính tráng trai thiếu gái thừa mà …Nhỏ làm liều nhào vô bàn cuối cùng bên mé con trai ngồi một mình chơ vơ …Thiệt tình lần đầu tiên đi học trường có 2 phe như vầy mà lại còn nhập học trể hơn người ta cả tháng trời nữa chứ..Nhỏ nhớ trường cũ bạn cũ ghê …Nhưng mà làm sao được…ba được đổi về saigòn cả nhà ai cũng vui …Sàigòn náo nhiệt gần anh em ông bà nội của nhỏ ba nói như vậy … Mà nhỏ thì phải cố gắng lắm để không mít ướt mỗi khi nghe ai nhắc tới miền biển thuỳ dương cát trắng của nhỏ … 
Hết giờ sử ký tới giờ vạn vật nhỏ vất vả ngồi nhai nuốt một cách khô khan những gì trong thân thể con người mà ông thầy đang mỗ sẻ say mê trên kia …
Reng … Reng … Renggggggg …. 
Giờ ra chơi … cả lớp đứng dậy oà ra như cơn sóng vỡ …nhỏ một mình ngồi lại nắn nót đề tên mình lên những bìa tập vở mới … nhác không dám đi đâu.. 
2 giờ sau là giờ sinh ngữ và văn chương đúng tủ của nhỏ …Đang cắm cúi chép bài, 
một mãnh giấy tròn cuộn nhỏ như bì bắn thung hạ xuống ngay trước mặt nhỏ, nhìn quanh nhỏ bắt gặp khuôn mặt con gái mé bên kia bàn nháy mắt như ra hiệu bảo nhỏ mở tờ giấy ra đọc đi .Mấy chử được ghi trong mãnh giấy ” Biển Mưa tên đẹp … 
sao hồi nảy không thấy ra chơi … chút về đợi Hạ …” nhỏ cười nhìn sang gật đầu ….Chuông tan học vừa dứt Hạ đứng ngày đầu bàn bắt chuyện : 
– Biển Mưa sao vô học trể vậy ??? dân trường nào mới đổi qua đây vậy … 
– Oh Biển ở Nha Trang mới đổi vô đây thôi … Hạ học ở đây lâu chưa ??? 
– Dân Nha Trang hả hèn chi dòm đen … Hạ học hồi năm ngoái ở đây rồi … nhà bồ ở đâu ? … nhà Hạ ở Phan Dình Phùng đầu Lê Văn Duyệt Hạ đi bộ về gần xịt … 
– Vậy nhà Biển cũng ở đường LVD… Biển cùng đi bộ … 
– Vậy là mình ở gần nhau 2 đứa mình đi học đi bộ chung luôn nha … 
Tuổi học trò dể mến dể thân nhỏ mới nhập học có một tuần lễ thôi mà nhỏ không còn phải ngồi một mình như ngày đầu nữa bàn ngồi nhỏ bây giờ có Hạ, có Ngọc Ẩn, có Thu Thảo dọn nhà qua ngồi ké them. đám con trai tự dưng cũng đổi chổ, ngồi rải rác thụt lùi cho sát với bàn tụi con gái của nhỏ để từ đó thành cái tên xóm nhà chòi.. Trong lớp nhỏ phân chia giai cấp rỏ ràng lắm gồm có xóm nhà lầu dành cho nhóm trai tài gái sắc ngồi đầu lớp. Con trai học giỏi con gái thì đẹp, xóm nhà gạch khúc giữa trung bình học hành ít phá phách nên chơi chung với đám nhà lầu … còn đám nhà lá thì rộn ràng lắm giỏi phá giỏi cúp cua đôi khi thầy cô cũng chạy dài.. xóm của nhỏ nhà chòi mới mọc nên chưa biết thuộc loại nào có điều tại ngồi bên mé con trai mà cuối lớp nên cứ cho là nhà chòi đi cái đã … Mà nhỏ thấy dù là nhà lá nhà chòi hay nhà gạch nhà lầu gì thì truyền thống ăn vụng không thể thiếu được của phe kẹp tóc tụi nhỏ vì đó là một cá tính đặc biệt dể thương mà trời dành cho dân tóc dài mà lị … Hộc bàn của nhỏ luôn có ô mai me cam thảo xí muội kẹo đậu phộng , kẹo dừa … thâm niên hơn hộc bàn của mí nhỏ kia thì cóc ổi chùm ruột muối ớt cả gói … để khi thầy cô vừa quay mặt đi là tiếng suýt soa hít hà cùng dồn điệu theo lời giãng vì lỡ tay chấm nhiều muối ớt hại cái miệng vừa mặn vừa cay , lại cái tội tham ăn cắn đầy miệng chưa kịp nhai tổ chác bị cô thầy chỉ tay bắt đứng dậy trả lời câu hỏi thì ôi thôi nuốt không trôi nhả không kịp đứng đó cho phe húi cua ngó cười khoái chí thiệt làm mấy nhỏ chỉ có nước độn thổ lườm nguýt cũng không xong …Giờ chơi bây giờ nhỏ không nhát ngồi lại trong lớp như ngày đầu mà cũng náo nức rộn rịp đi theo lũ bạn … nói tới giờ chơi thì ở đâu cũng vậy cũng cùng một khung cảnh .. phe kẹp tóc thì tụ năm tụ ba ở mấy quán chè quán nước , xe cóc ổi … hay ở những góc sân trường chuyền tay khoe nhau những tập thơ tập nhạc mới chép đêm qua kể cho nhau nghe về người trong mộng … thấy họ đang nói cười ầm ĩ vậy chứ mà có đám dân húi cua nào lỡ bước lạc ngang thì tự nhiên âm vang chìm lĩm chỉ chừa lại những tiếng nói nhỏ nhẹ với nụ cười e thẹn …cô nào có dử chằng lắm thì cũng chỉ là cái nguýt mắt hay một tiếng xiiiiiiiiiiiiíi dài cả cây số dành cho mí chàng có tánh bạo dạn dám chọc ghẹo phe ta mà thôi … Còn nhỏ thì từ hồi nào tới giờ đây là lần đầu tiên học chung với con trai mà lại trường mới nữa nên mắc cở không phá như trường cũ của nhỏ … Tụi bạn nhỏ bảo nhỏ hiền như sứa biển …nên nhỏ từ đó có cái tên mới là sứa biển mộng mơ .. chử mộng mơ được kèm theo là vì nhỏ thường hay bị mấy thầy cô bắt gặp trong những giờ toán giờ triết và nhiều môn khác mà khô khan đối với nhỏ thì hồn nhỏ được thả tự do qua khung cửa sổ cuối lớp ngay chổ nhỏ ngồi đi lang thang dạo chơi cùng với trời xanh mây trắng , có khi nhỏ thả nó đi mãi tận miền biển xa xôi nơi có những con dốc thoai thoải cát trắng đã từng in dấu chân nhỏ với tiếng sóng vỗ bờ ru ngủ với trời cao bay lộng gió những cánh chim biễn trắng xám lượn vờn trên mặt biển bình yên … Bởi cái tính mơ mộng đó mà nhỏ là đứa bị ăn phấn cục hay ký đầu nhiều nhất mấy thầy than phiền khéo là lúc này phấn cục phải xài gấp đôi vì nó có thêm một hửu ích nữa là thầy có thể búng nó vào những người mơ mộng giúp họ trở vê thực tế … Mấy tháng học qua nhanh chưa gì mà đã sắp tới ngày nghỉ tết. Bắt chước mâ’y lớp khác lớp nhỏ cũng có ban văn nghệ và ban báo chí với người ta mà đặt biệt năm nay lớp nhỏ được bầu trúng là sẽ thay mặt của trường cùng với trường khác đi trình diễn văn nghệ giúp vui uỷ lạo anh em hậu phương, ủng hộ các anh chiến sĩ trong dịp xuân về … Thầy Sơn dạy toa’n và cũng là người phụ trách chương trình văn nghệ hớn hở coi như đây là vinh dự Thầy chọn liền Huy cận làm trưởng ban văn nghệ của lớp. Nhỏ Hạ nhờ có giọng hát hay làm phụ tá cho Huy cận Hạ vui lắm vì lâu nay nó đã để ý và thích cái tên húi cua Huy cận này nhưng ngại mình không phải là đối tượng của Huy cận vì chung quanh anh chàng này lúc nào cũng co’ mâ’y cô xo’m nhà gạch vây lại săn so’c thăm hỏi nhờ chỉ vẽ bài vở mà anh chàng thiệt cũng đa’ng được con gai’ cưng … ngoài cai’ da’ng tră‘ng trẻo thư sinh dzi 2 con mă‘t mơ huyền sau cặp kiê’ng cận làm duyên Huy co’ ngo’n đàn guitar ngọt sơ’t du dương lại là học sinh giỏi nhâ’t nhì hầu hê’t trong ca’c môn học thầy cô ai cũng ti’n nhiệm thương mê’n thì noi’ chi mi’ con tim non nơ’t của ca’c cô đang ở tuổi e â’p chập chững bươ’c vào tình yêu … bây giờ được chọn chư’c này Hạ nhà ta sẽ co’ cơ hội chuyện trò và làm việc cùng vơ’i Huy còn gì thoả ươ’c mơ … 
Sau khi chương trình được soạn đặt thì trường nhỏ được trình diễn mâ’y màn sau đây gồm co’ Huy và Hạ sẽ cùng hat’ và đàn bản Ngày Thanh Xuân, một màn mu’a Hai Bà Trưng cởi voi dẹp giặc màn này thì do hai chị em sinh đôi Y’ Thu và Y’ Thi đo’ng ….2 cô nhà họ Y’ này phải noi’ là hai hòn ngọc của lơ’p nhỏ vì nổi tiê’ng đẹp , chi’nh nhỏ mà còn phải ngẫn ngơ cư’ le’n nhìn trộm hoài rồi lòng cư’ tâ’m tă‘c đu’ng là trời đã sanh ra người đẹp thì cho họ đẹp từ mai’ to’c cho đê’n ngo’n chân cũng đẹp vơ’i ma’i to’c thề xoã dài ngang lưng đen nha’nh nươ’c da tră‘ng nõn nụ cười lu’n đồng tiền 2 bên ma’ , da’ng liễu thươ’t tha vơ’i những đường cong con gai’ … trời ơi là đẹp. Cả lơ’p co’ một người đẹp như vậy cũng đủ hảnh diện bầu cho làm hoa khôi rồi mà đây lơ’p nhỏ co’ tơ’i hai cô lận sao mà không quy’ … nhỏ nghĩ lần này co’ lẽ lơ’p nhỏ được bầu đem chuông đi đa’nh xư’ người chă’c cũng vì co’ 2 chị em nhà họ Y’ này một phần … Màn cuô’i là màn hợp ca ha’t bài “ nê’u là chim tôi sẽ là loài bồ câu tră‘ng … nê’u là hoa tôi sẽ là một đoa’ hươ’ng dương …. “ Să‘p xê’p và chọn vai cho ca’c chương trình đâu vào đo’ rồi thì trong một buổi tập dợt cho chương trình Huy đưa ra một đề nghị là trong màn hợp ca để cho phong phu’ và phù hợp vơ’i bài ha’t hơn nên cho một người đo’ng vai chim bồ câu tră‘ng mua’ phụ diễn vì chim bồ câu là biểu tượng cho hoà bình. Thầy Sơn tâ’m tă‘c khen y’ kiê’n hay vậy là phải kiê’m ai mua’ trong vai con bồ câu đo’ chư’ … đang lu’ng tu’ng tìm người nhỏ Hạ chợt la lên : 
– Thầy lựa Biển Mưa đi Thầy em biê’t Biển co’ học mua’ dân tộc đo’ thầy …. 
Nhỏ mă‘c cở đỏ mặt khi thâ’y Huy và thầy Sơn nhìn nhỏ â’p u’ng nhỏ noi’ : 
– Trời ơi Biển chỉ co’ biê’t mua’ chổi i’ hông phải mua’ kiê’m trong vai quân sỉ cho hai bà trưng thôi à… 
Thầy Sơn nhìn nhỏ như kha’m pha’ ra điều gì đưa ngay một câu : 
– À vậy là Biển là tên li’nh hay cầm chổi mua’ lạc đường gươm que’t mạng nhện hoài đo’ hả … 
– Dạ hông co’ thầy em chỉ giỡn thôi …. 
– Vậy thì thầy sẻ chọn em đo’ng vai con bồ câu tră‘ng đo’ hợp vơ’i vai em hơn …. li’nh mua’ chổi thì thầy sẽ tìm người kha’c thay thê’ …. 
Li’ nhi’ nhỏ chỉ còn biê’t buông tiê’ng : 
– Dạ Thầy …… nghe hiền khô nhưng mă‘t liê’c nhỏ Hạ một cai’ să‘c lẽm … 
Sau một tha’ng trời gâ’p rut’ tập luyện ngày ra quân đã đê’n thầy Sơn vâ’t vã cả một buổi sa’ng đôn đô’c să‘p xê’p chạy tơ’i chạy lui lo xe cộ lo nhă‘c nhở đồ hoa’ trang của ai vào người đo’ nhâ’t là Y’ thu và Y’ thi hai cô đựợc ưu tiên đủ thư’ từ chổ ngồi trên xe cho tơ’i chổ mâ’y cô thay đổi y phục trang điễm Thầy thật kỷ càng để cho đê’n phu’t cuô’i không co’ một tră‘c trở nàọ Nơi trình diễn của tụi nhỏ là câu lạc bộ Không quân nằm trong phi trường Tân Sân Nhâ’t …Kha’n giả đêm nay là những người li’nh không quân nổi tiê’ng hào hoa nhâ’t trong ca’c binh chủng … Nhỏ đang ở tuổi mộng mơ nên cũng tò mò le’n đư’ng ở trong nhìn ra coi mâ’y anh đẹp trai cở nào …. Đang đư’ng lom khom ngo’ le’n nhỏ chưa kịp định thần để thâ’y mi’ anh đẹp trai như thê’ nào, thật sự tại đông qua’ nên nhỏ thâ’y lô’ nhô’ nhiêu ` hơn đẹp trai … thì co’ một chị cũng chạy ra đư’ng kê’ bên nhỏ dòm ke’. Nhìn ca’ch ăn mặc của chị nhỏ nghĩ chị này chă’c bên trường bên kia la’t nữa sẽ co’ ra trình diễn … thâ’y chị đư’ng hơi lâ’n co’ vẻ như muô’n dành chổ nhỏ ghe’t liê’c một cai’ dài thòng bỏ đi chổ kha’c để chị tha hồ mà ngă‘m đẹp trai đi … Màn đã mở ca’c tiê’t mục được trình diễn xen kẻ giữa 2 trường tuỳ theo màn nào cần thời gian nhiều để chuẩn bị , Trường bạn cũng co’ nhiều tiê’t mục đặt sắc chẳng hạn hài kịch tao’ quân dâng sơ’ … ngâm thơ tiê’t tâ’u mua’ và ha’t 3 bản hòn vọng phu … trong đo’ co’ một màn mà ai cũng cười lăn ra vì họ đo’ng vở Thuy’ Kiều tân thời trích đoạn bị hoạn thư đa’nh ghen mà hoạn thư là cai’ chị hồi nảy đư’ng dành chổ vơ’i lai nhỏ đo’ là con trai giả dạng … hehehhe dzị mà hồi nảy nhỏ hông biê’t chơ’ biê’t thì đâu co’ liê’c chi nè mà phải nhìn cho kỷ dung nhan â’y chư’ …. Đo’ là trường bạn còn bên nhỏ cũng lộng lẩy ghê lă‘m chư’ vì hai chị em Trưng tră‘c Trưng nhị đẹp mê hồn a’o quần xêng xang trùng trùng bên những quân sĩ gươm kiê’m sa’ng ngời cỡi voi oai nghiêm mua’ kiê’m keo’ quân dẹp giặc cưu’ nươ’c trả thù cho chồng. Mâ’y phiê’n voi là của mâ’y tên hui’ cua trong đa’m nhà chòi của nhỏ tình nguyện đưa lưng cho 2 nàng ngồi … Mâ’y bài ha’t do Hạ và Huy cùng trình diễn được vổ tay khen ngợi vang dội … chỉ co’ màn hợp ca và mua’ của nhỏ thì bị trục trặc mà thôi … vì làm biểu tượng là con bồ câu tră‘ng nhỏ phải mặc nguyên bộ quần ao’ dài tră‘ng toa’t trên vai được gă‘n cho đôi ca’nh tră‘ng …. đang mua’ nữa chừng chả hiểu nhỏ nặng nhẹ gì vơ’i đôi ca’nh tay mình mà bổng dưng một ca’nh chim bên tay trai’ của nhỏ bị gảy cai’ cụp nằm xụi lơ rủ xuô’ng một bên … lu’ng tu’ng nhỏ không biê’t làm sao ti’nh bỏ dở chạy ào vô trong … thì Thầy Sơn đã đư’ng chận trong ca’nh gà ra dâ’u cho nhỏ cư’ tiê’p tục mua’ làm nhỏ thiệt là đau khổ 2 mă‘t đỏ hoe vì phải làm con bồ câu xụi ca’nh đêm đo’ … Cũng may là màn của nhỏ cũng là màn cuô’i cùng để châ’m dư’t chương trình đo’ mà … 
Và cũng từ đo’ ca’i tên sư’a biễn mộng mơ trong lơ’p của nhỏ bị chìm vào dỉ vãng thay cho cai’ tên kha’c mà cả trường gọi nhỏ bây giờ là bồ câu gảy ca’nh đêm nao … Sau đo’ tụi nhỏ được mời ở lại cùng dự tiệc tâ’t niên vơ’i mâ’y anh li’nh và trao dổi quà lưu niệm cho mâ’y anh cũng như làm quen vơ’i bên trường bạn … nhỏ vừa buồn vì tai nạn lu’c nảy vừa mă‘c cở nên tìm một chổ ngồi trong go’c gần hậu trường để chẳng ai thâ’y mình ….Nhỏ tưởng mình ngồi trong góc như vậy thì yên thân rùi … Vậy mà thầy Sơn cũng kiếm ra nhỏ : 
– Biển sao ngồi đây làm thầy kiếm không thấy lại tửơng ai lượm mất con bồ câu đi rồi … vừa nói tiếp thầy vừa nhìn nhỏ cười … 
– Biển hồi nảy múa tròn vai lắm … ai cũng khen hết đó …. kỳ này trường mình thành công nhờ mấy em nhiều … ra đây thầy giới thiệu với mấy bạn trường láng giềng …. 
Nhỏ lúng túng đi theo thầy Sơn , không cần đi xa mới mấy bước thì nhỏ thấy có một anh chàng đang tiến lại gần thì Thầy Sơn cũng đưa tay ra hiệu miệng gọi : 
– Thuỵ Thụy lại đây thầy nhờ … 
– Dạ thầy nảy giờ con tính kiếm thầy để chào thầy thầy khoẻ không ạ … 
– Thầy khoẻ … con còn nhớ tới thầy là thầy vui rồi … để thầy nhờ con dẩn cô bé Biển học trò của Thầy năm nay ra gặp mọi người bên trường của con luôn … 
– Dạ thầy để con lo … 
Quay lại nhỏ thầy dặn : 
– Biển à đây là Vĩnh Thuỵ … học trò giỏi của thầy năm ngoái … em theo Thuỵ gặp mọi người cho vui … để thầy đi dọn dẹp chuẩn bị bỏ hết lên xe lát còn về … 
Nói xong thầy biến mất còn lại Thụy và nhỏ : 
Thụy nhìn nhỏ rồi hỏi : 
– Có phải cô bé hay đến hồ bơi đệ nhất khách sạn bơi mỗi sáng không vậy … nếu đúng thì sao dạo này không thấy bé đi nữa ??? … 
Nghe hỏi nhỏ giựt mình ủa ai mà sao biết nhỏ đi bơi mỗi sáng vậy ta ??? 
– Dạ đúng rồi mà sao anh Thụy biết … mấy lúc này buổi sáng thường hay đến trường tập văn nghệ nên không đi đó thôi … 
– Vậy cô bé không nhớ rồi Thụy là người vớt cô bé lần đó sém bị chết chìm trong hồ đó mà … 
Trời ơi bây giờ nhỏ mới nhìn kỷ lại thì ra Thuỵ là bà hoạn thư khi nảy vì mặt hoá trang chưa tẩy rửa sạch còn dính cái nốt ruồi to ở cánh mũi làm màu của hoạn thư … Bình thường để mặt không mà chưa chắc nhỏ nhận ra Thuỵ là người cứu nhỏ lần đó ở hồ bơi huống chi là bi giờ mặt nhìn còn mắc cười hơn bao giờ hết làm sao nhỏ nhận ra nếu mà Thuỵ không nói 
rỏ … Thiệt sao mà có sự trùng hợp kỳ cục vậy nè … Nhớ là mấy tuần trước nhỏ buổi sáng sớm nhỏ hay đạp xe đạp một mình đến hồ bơi vừa để tập thể dục vừa bơi để đỡ ghiền cái nghiền dân xứ biển … Hôm đó nhỏ cũng đi một mình thường nhỏ chọn bơi sáng sớm vừa ít người vừa mát trời để da không bị đen …. cũng điệu lắm chứ bộ …. Hôm đo’ co’ lẽ nhỏ đê’n trể, hay là vì ngày chủ nhật mọi người đi tă‘m sơ’m hay sao hồ tă‘m đã kha’ đông … Nhỏ vẫn như thoi’ quen thi’ch lặn sâu dươ’i đa’y để coi mình ni’n thở đựợc bao lâu hơi dài hay ngă‘n để đê’n lu’c hê’t thở được thì nhỏ trồi lên lại … ai nhè hôm đo’ lu’c hê’t hơi thở nhỏ đang định trồi lên mặt nươ’c thì một bên chân nhỏ bị chuột ru’t nhỏ cô’ quẩy mạnh người thê’ mà cũng không trồi lên mặt nươ’c để lâ’y không khi’ được. ở dươ’ i nươ’c nhỏ nhìn thâ’y người ta bơi ngang qua lại co’ người nhỏ chụp được lưng quần của họ mà rồi bị họ hâ’t ra tiê’p tục bơi cuoi’ cùng đuô’i sư’c nhỏ nhă‘m mă‘t lại buông xuôi 2 tay không còn vùng vẩy nữa người nhỏ đang bị chìm dần chìm dần , trong đầu nhỏ chỉ còn co’ một y’ nghĩ thôi thê’ là hê’t mình sẽ chê’t. Co’ vậy thôi sao chê’t nhẹ nhàng nhanh cho’ng qua’ … đang đợi phu’t cuô’i cùng của đời nhỏ … thì tự nhiên nhỏ thâ’y người mình như co’ ai nhâ’c bỗng lên a’nh sa’ng mặt trời chiê’u ngay mặt nhỏ … ủa nhỏ tự hỏi xong rồi à mình đang ở thiên đàng hay cỏi hư vô nào đây chưa tỉnh hồn thì giọng noi’ vang lên bên tai nhỏ : 
– Trời ơi không biê’t bơi mà đi đâu ra tu’t ngoài sâu vậy may là tui biê’t không biê’t bơi chỉ biê’t lặn thôi tui mơ’i keo’ lên kịp đo’ chơ’ mâ’y người kia tưởng là cô giởn đâu co’ ai biê’t là cô đang bị chìm … co’ sao không vậy mặt mày xanh lè … thôi đi vô trong ngồi tôi lâ’y khăn quâ’n cho đỡ lạnh …. mai mô’t phải coi chừng mâ’y chổ sâu nhen … 
Hu’ via’ bây giờ nhỏ mơ’i hoàn hồn là mình chưa chê’t nhìn lại thì ra người cư’u nhỏ là một anh chàng nhỏ không biê’t tên chỉ biê’t anh ta cũng hay tă‘m sa’ng như nhỏ … Co’ một lần anh ta bă‘t chuyện hỏi : 
– Cô be’ chă‘c bơi giỏi lă‘m hả … ngày nào tôi cũng thâ’y cô ra đây tă‘m …. 
Lu’c đo’ nhỏ nổi ta’nh ră‘n mă‘t noi’ giỡn chọc người ta : 
– Ưmm tui đâu co’ biê’t bơi đâu mà giỏi …. Ông không thâ’y tui bơi chổ hồ con ni’t không hay sao … tui chỉ biê’t lặn thôi a’ ….. 
Anh chàng nhìn nhỏ hỏi lại một câu : 
– Vậy co’ phải lặn 3 ngày nổi lên không ???… 
Nhỏ cũng đâu co’ vừa trả lời liền : 
– Không đâu tui noi’ thiệt đo’ không tin ông coi nè … 
Noi’ xong nhỏ bò ra chổ sâu nhưng vẫn gần hồ con nit’ rồi lặn tu’t một hơi dài đê’n khi trồi lên thì nhỏ chạy qua hồ con nit’ đư’ng dậy nươ’c chỉ ngang tơ’i bụng ra cai’ điều mình noi’ thiệt câu chuyện chỉ co’ vậy thôi mà Thụy tin nhỏ noi’ thật nhờ vậy nhỏ mơ’i được cư’u sô’ng …. 
Sững sờ vì sự ngẩu nhiên nhỏ chỉ nhìn Thụy cười cười rồi noi’ : 
– Ồ vậy ra là anh hôm nay anh lạ qua’ Biễn nhận không ra … anh đo’ng vai này ai cũng cười qua’ xa’ …. 
– Biển cũng vậy trông kha’c hẳn trong bộ quần ao’ nữ sinh trông ngoan hiền thục nữ … Thầy sơn chọn con chim bồ câu thật đu’ng người …. Cô be’ ra đây cho lũ bạn trường anh được dịp làm quen vơ’i chư’….

Đánh giá bài viết
Xin lỗi vì sự bất tiện này! Nhưng mình làm affiliate để tự trang trải chi phí duy trì server, mong các bạn thông cảm.
Quảng cáo sẽ tự ẩn đi trong vòng 30 giây