“Linh hồn tôi khuyên bảo tôi nhận biết vẻ đẹp bí mật của làn da, nhân dáng và sắc thái. Linh hồn chỉ dẫn tôi chiêm nghiệm cái bị người đời gọi là xấu xí cho tới khi vẻ quyến rũ và niềm vui sướng chân chính của nó hiện lên. Trước khi linh hồn tôi dạy dỗ tôi, tôi đã nhìn Cái đẹp giống như ngọn đuốc run rẩy giữa các cột khói. Giờ đây vì khói đã biến mất, tôi chẳng thấy gì ngoài ngọn lửa” – K.G. – Bằng chiêm nghiệm và cảm nhận trong tĩnh mịch, trầm tư quán tưởng nâng tư duy suy lý lên tầm cao tâm linh, triết học lên đạo học.”
(Nguyễn Ước)
Nguồn: dtv-ebook.com