Phong Lăng Hề – tổng giám đốc tập đoàn Phong thị, gia tộc cổ vũ Phong đại tiểu thư giống như yêu tinh chuyển thế, cười một tiếng tà mị như câu hồn đoạt phách.
Khi xuyên qua thế giới nữ tôn, gặp gỡ một người khoác da thỏ trắng nhưng không ngừng duỗi ra móng vuốt cong của tiểu mèo hoang, cảm thấy càng xem càng thuận mắt. Vì vậy Nhàn vương bắt đầu cưng chiều phu quân làm cho tiểu mèo hoang càng ngày to gan lớn mật.
Nữ hoàng bệ hạ khóc không ra nước mắt khi nước Hoàng Vũ cũng bị quấy lật ra. Ngọc Ngạn hoàng tử trước mặt mọi người thỉnh cầu nữ hoàng tứ hôn Nhàn vương, đại điện trong nháy mắt yên lặng có chút quỷ dị. Vân Tư Vũ phồng má, cắn răng hướng Phong Lăng Hề hỏi: “Ta có thể nổi điên sao?”
Phong Lăng Hề một thân lười biếng như cũ, khóe miệng mỉm cười gật đầu nhẹ: “Có việc gì ta sẽ chống cho ngươi.”
Nghe vậy, Vân Tư Vũ dùng hết sức “Đùng”, tức giận vỗ bàn một cái đứng lên chỉ vào nam tử đang quỳ trên đại điện nói: “Rõ ràng là công khai ngấp nghé người của ta, ngươi xem bản Vương Quân là người chết sao?”
Nữ hoàng bệ hạ ngồi ở trên cao khóe miệng co giật: “nhàn rỗi Vương Quân đại nhân, ngươi xem trẫm là người chết hay sao? Ngươi chẳng lẽ không biết người quỳ nơi đây là thân đệ đệ của ta hay sao?”
Nguồn: dtv-ebook.com