Văn án đứng đắn:
Thầy sờ cốt, xem xương cốt, nhìn thấu quá khứ, vận mệnh tương lai.
Người đời thường nói đến thầy sờ cốt với sự sợ hãi, thầy sờ cốt dần mai danh ẩn tích, giấu mình nơi trần thế.
Chỉ truyền lại quy tắc “ba không”: Không sờ xương trẻ con, không sờ xương người già và… không sờ xương người chết.
Văn án thiếu đứng đắn:
Trai tính tình nho nhã bị gái ở trước mặt nhìn chằm chằm: “Cô nhìn tôi làm gì?”
“Bởi vì anh là chồng tương lai của tôi!”
Trai ra vẻ không biến sắc làm mặt lạnh, nhưng tai thì đỏ rần: “Con gái con lứa, không biết xấu hổ.”
“Hay là anh hôn tôi một cái đi, tôi lượn luôn.” Gái đoán trai sẽ không dám làm thật đâu.
Trai liếc gái một cái, tranh thủ hơn cao thủ, trai nhấc cằm gái hôn một cái.
Đậu má… Sai kịch bản rồi.
Nguồn: dtv-ebook.com