Tạp Văn Nguyễn Ngọc Tư

white noise for sleeping link
shopee-sale

Thật thú vị khi “gặp” Nguyễn Ngọc Tư trong loạt sách kỷ niệm 15 năm ngày xuất bản số báo Thời báo Kinh tế Sài Gòn đầu tiên giữa những quyển sách bàn về kinh tế như: Doanh nhân, doanh nghiệp và cải cách kinh tế, Để nông dân giàu lên, Góp vào đổi mới, Doanh nhân viết.

Vẫn là giọng điệu thủ thỉ tâm tình của nhà văn vùng Đất Mũi về những câu chuyện “nhỏ xíu” quanh mình. Vẫn là chút lòng “để gió cuốn đi” của người ăn cơm nông dân, tắm nước sông và nghĩ về nông thôn với tất cả sự thuần hậu yêu thương. Ta đã từng gặp điều ấy trong những truyện ngắn làm nên phong cách Nguyễn Ngọc Tư.

Viết tạp văn – viết những chuyện nhỏ bé, kiểu trà dư tửu hậu – tưởng như dễ nhưng thực chất lại rất khó. Làm sao để tạo một dư vị đằm sâu trong lòng độc giả vốn là việc “thiên nan vạn nan”. Nói chuyện nhỏ mà vấn đề thực chất lại lớn, nói chuyện thời thế mà chạm đến đáy những tấm lòng trong thiên hạ là việc chẳng dễ dàng gì. Thế mà bằng giọng điệu nhỏ nhẹ ấy, Nguyễn Ngọc Tư đã làm được. Đọc sách, để nghe chị kể về miền quê Đất Mũi: “…Gió mùa phây phẩy, gió đưa trời lộng lên cao, phù sa bắt đầu nôn nả lấn biển rồi không lâu lắm đâu, từ bãi bồi, đất sẽ cồn lên, một rừng mắm xanh non rào rạt tiến về phía trước giữ đất lại cho người…”. Đọc sách, ta cùng chị ghé những quán chợ ven đường với những buổi họp chợ dường như “chỉ để trao đổi, san sẻ với nhau những gì mình có”, để trò chuyện, tâm tình. Những phiên chợ ven đường ấy thắm nghĩa đượm tình làm sao!

Nét mới lạ nổi bật trong tập tạp văn này là giọng điệu chính luận kiểu Nguyễn Ngọc Tư khi bàn về những vấn đề thiết thực, sát sườn với quê mình. Đó là Ngậm ngùi Hưng Mỹ với tôm chết, hệ thống thủy lợi trục trặc, nợ ngân hàng chất chồng lên vai người nông dân. Tính chính luận đó thể hiện nhẹ nhàng mà có phần nghiêm khắc trong Kính thưa anh nhà báo. “Đoản khúc kính thưa” này có thể làm giật mình nhiều nhà báo/nhiều tờ báo khi chị “nhắc nhở” rằng xin anh nhà báo đừng chỉ viết toàn tiêu cực về một vùng đất bởi vì vẫn còn đó những tấm lòng, những con người tốt đẹp đang vun đắp xây dựng…

Chỉ là tập hợp những bài viết của chị trên các số Thời báo Kinh tế Sài Gòn nhưng tập sách đã phác họa một chân dung quen mà lạ của Nguyễn Ngọc Tư. Ở đó, người đọc bắt gặp những ưu tư từ trách nhiệm công dân trong giọng điệu trữ tình thế sự.

Chỉ với “ngón út dính bùn vạn dặm” cuối Tổ quốc, Nguyễn Ngọc Tư cũng kịp làm chút phù sa lắng đọng trong tâm hồn người đọc. Đọc, để thương Cà Mau và những vùng nông thôn Việt Nam nhiều hơn, để sẻ chia gánh nặng của bà con và để thanh lọc một chút bụi trong tâm hồn mình – một người phố thị đôi lần trót nghĩ quê nhà như chốn lạc hậu và chỉ chực quên mình vốn lớn lên từ rơm rạ.
(theo Đọc Tạp văn Nguyễn Ngọc Tư: Nguyễn Ngọc Tư – Quen mà lạ, báo Thanh Niên)

Ghi chú:
File ebook dưới đây chỉ làm dựa theo mục lục của sách của NXB Trẻ, các tác phẩm được tổng hợp lại từ các nguồn báo và trang VIET-STUDIES nên có thể sai khác với bản in của nhà xuất bản.

Tạp văn Nguyễn Ngọc Tư gồm có:

Trở Gió
Đất Mũi mù xa
Xa Đầm Thị Tường
Tháng Chạp ở Rạch Bộ Tời
Quán nhớ
Chợ bên đường
Ngậm ngùi Hưng Mỹ
Nguyệt – người bạn không biết viết văn
Hiên trước nhà một bà già tốt bụng
Một mái nhà
Chơi một mình
Lời nhắn
Sân nhà
Cha và con
Một giấc mơ
Làm cho biết
Tản mạn quanh… cái cổng
Cửa sau
Thư từ quê
Kính thưa anh nhà báo
Đi qua những cơn bão khô
Chờ đợi những mùa tôm
Đôi bờ thương nhớ
Hư ảo rồi tan…
Chút tình sông nước
Bùa yêu và con nhỏ thất tình
Gió mùa thao thức
Ngơ ngác mùa dưa
Chợ của má
Lời cho má
Ngủ ở Mũi
Trăm năm bến cũ con đò
Bà già vui vẻ
Nhớ nguồn
Mơ thấy mùa đang tới
Lời bạt: Về Cà Mau thăm Nguyễn Ngọc Tư

Đánh giá bài viết
Xin lỗi vì sự bất tiện này! Nhưng mình làm affiliate để tự trang trải chi phí duy trì server, mong các bạn thông cảm.
Quảng cáo sẽ tự ẩn đi trong vòng 30 giây

Nguồn: dtv-ebook.com