Văn án
Lúc Lục Thời Miễn hút thuốc, ánh mắt vừa trầm lắng vừa lạnh nhạt.
Đinh Mật nhìn hơn hai năm, cuối cùng có một ngày không nhịn được bước đến: “Này, cho tớ hút thử với.”
Lục Thời Miễm liếc cô, đưa điếu thuốc qua. Đinh Mật chớp mắt xáp nhanh tới, hôn vội lên môi cậu.
Mặt cô thấm đỏ: “Tớ hút gián tiếp là được rồi.”
Sau này, Đinh Mật hỏi anh: “Nghe nói năm đó sau khi chúng mình chia tay, anh uống say bí tỉ ở trong phòng thí nghiệm bị chủ nhiệm khoa bắt được, suýt nữa đã bị kỷ luật?”
Lục Thời Miễn cười thoải mái: “Em nhầm rồi, không phải vì em.”
Thực ra lòng anh hận đến ngứa răng, hừ, đời ai mà chẳng có vết nhơ.
Có ai mà chưa từng điên cuồng
Nguồn: dtv-ebook.com