Thể loại: Huyền huyễn, cổ đại, ngược, SE chính truyện HE ngoại truyện
Độ dài: 26 chương + 10 PN
Tình trạng: Hoàn
_________________
“Một kiếp phù sinh một kịch trường
Đồng sàng dị mộng kịch thê lương
Say sưa mộng cảnh ai người tỉnh
Tỉnh giấc nồng say mộng kịch tàn.” (*)
Diệp Tiếu nàng là một gốc hoa lan mọc giữa U Minh Phủ tăm tối quanh năm, không có màu sắc, không có tình yêu. Nàng từng ngu ngốc trao trái tim cho nhầm người, để rồi đánh mất nó mãi mãi. Ôm nỗi thương tâm, nàng chôn vùi thời gian còn lại dưới U Minh Phủ, thề rằng đời này sẽ không dễ dàng tin tưởng bất kì ai nữa.
Nhưng số phận luôn có con đường đi riêng của nó, và không ai có thể tránh được. Câu chuyện mở ra khi nàng xuống trần lịch kiếp, một mối lương duyên trời định đã bắt đầu, dây dưa không dứt. Diệp Tiếu gặp Quân Hoa, vị quân chủ hết lòng lo cho xã tắc, vị sư phụ lúc nào cũng nhẹ nhàng với nàng. Nàng đã yêu say đắm, yêu đến mức hi sinh tất cả, kể cả mạng sống của mình. Nhưng đổi lại nàng chỉ nhận được lời xin lỗi từ Quân Hoa.
“Hắn nói: “Tiếu Nhi, vi sư hoàn toàn không có gia tài bạc triệu, quyền thế ngập trời, sẽ không ngâm thơ vẽ tranh, cũng không thể cùng ngươi tiêu dao giang hồ, chỉ có trách nhiệm với thiên hạ này, ngàn dặm giang sơn, vạn vạn dân đen. Nếu Tiếu Nhi nguyện ý, Quân Hoa ta lấy quốc làm sính!” (Lấy quốc gia làm sính lễ)
Hắn nói: “Tiếu Nhi, sư phụ cả đời vì thiên hạ mà lo nghĩ, vì dân chúng mà toan tính, nên ngươi đừng học theo ta. Ngươi hãy cứ là Tiếu Nhi, không cần bận tâm đến người khác, chỉ cần làm chuyện ngươi muốn thôi. Dù trời có sập, ta cũng chống đỡ cho ngươi.”
Nhưng hắn vì giang sơn của mình, hi sinh ta. Kỳ thật ta không oán, ta vốn chỉ muốn ở cạnh hắn lâu hơn mà thôi… Ta chỉ muốn nghe hắn nói một câu: “Tiếu nhi, ta luyến tiếc ngươi…”
“Tiếu Nhi, ngươi đừng lo lắng, nếu là ngươi khóc thì không gọi là dọa người. Có điều, nếu có thể, sư phụ chỉ cầu mong ngươi suốt đời vô lệ.”
Cả đời vô lệ, nhưng nước mắt cả đời này của ta, lại chảy vì hắn nhiều nhất.” (*)
Ôm trái tim vỡ vụn, thượng thần Diệp Tiếu tỉnh giấc trên thiên giới, quên hết chuyện cũ, trở lại cuộc sống dài đằng đẵng cạnh dòng Vong Xuyên. Nhưng Quân Hoa thì không. Hắn vốn là Bách Lý Quân Hoa, đảo chủ Bồng Lai đảo, vị thần tiên có sức mạnh to lớn. Mối tình của Diệp Tiếu và Bách Lý Quân Hoa tiếp tục dây dưa không ngừng ở thế giới thần tiên. Nhưng đoạn trí nhớ dưới trần thế của nàng đã biến mất, còn hắn thì không đủ tin tưởng cảm giác của mình. Vì vậy khi có một người con gái khác xuất hiện, hắn đã không ngần ngại dùng kiếm đâm vào trái tim nàng. Và lần này, nàng thực sự biến mất vĩnh viễn, ôm theo nỗi đau không thể hàn gắn.
Lúc đầu đọc “Phù sinh mộng, tam sinh ước”, tôi đã phải thốt lên rằng câu chuyện này là sự kết hợp hoàn hảo của “Hương mật tựa khói sương” và “Tam sinh tam thế thập lý đào hoa”! Ngay từ những dòng đầu tiên, “Phù sinh mộng, tam sinh ước” đã khiến con tim yếu ớt của tôi thổn thức bồi hồi. Câu chuyện tình yêu của Diệp Tiếu quá đẹp, cũng quá đau đớn. Giọng văn của tác giả vừa đau xót, lại vừa có cái gì đó cay đắng, ngay cả trong những đoạn hài hước.
Nhưng đáng buồn thay, tôi không hề thích tác phẩm này chút này. Nó là điển hình cho kiểu viết đầu voi đuôi chuột phổ biến của các tác giả Trung Quốc. Tôi khuyên bạn nên dừng đọc khi hết chính văn, vì phiên ngoại của tác phẩm này thực sự kéo giá trị của nó từ 100 điểm về 10 luôn. Quá nhiều tình tiết gượng ép, quá nhiều ức chế và một cái kết HE gượng gạo! (Mặc dù bạn cũng sẽ gặp phải sự ức chế đó ở phần cuối của chính văn, khi nữ phụ xuất hiện, nói vài ba câu đã khiến nam chính tin sái cổ và bỏ mặc nữ chính giữa đám cưới, thậm chí sau đó còn dùng kiếm đâm nữ chính đến hồn phi phách tán!!!)
Về các nhân vật, nổi bật nhất có lẽ là nữ chính Diệp Tiếu. Nàng là một người yêu hết lòng, yêu đến ngu ngốc, bị người khác lợi dụng mà vẫn mỉm cười ngậm đắng nuốt cay. Và số phận của nàng, do bị tác giả mẹ kế đưa đẩy, cũng trở nên đầy gian truân trắc trở: Bị mối tình đầu lừa dối, trộm mất trái tim về cứu chữa cho người yêu cũ của hắn; xuống trần lịch kiếp thì bị người yêu đối xử tệ bạc, thậm chí hi sinh cả tính mạng chỉ để hắn giữ được giang sơn của mình; trở lại thiên giới thì mất trí nhớ, sống trong cô quạnh, cho đến khi gặp lại Bách Lý Quân Hoa. Hai người những tưởng sẽ sống hạnh phúc mãi mãi sau bao khó khăn thì đúng vào ngày cưới, nữ phụ đột ngột xuất hiện. Chú rể bỏ đi theo nữ phụ, để lại nữ chính bơ vơ. Sau đó, như bạn đã biết, Diệp Tiếu nhận một kiếm của nam chính, về chầu ông bà ông vải.
Nam chính trong truyện, Bách Lý Quân Hoa, quả thật là một thằng khốn nạn. Lúc ở trần gian, hắn là một vị quân vương chỉ biết hứa suông, người mình yêu bị lừa đến nỗi tự hi sinh bản thân mà hắn cũng không biết. Trở lại thiên giới, tuy là một vị thần có đầy sức mạnh nhưng quá nửa truyện hắn sống như một người đàn ông yếu đuối, không có chính kiến. Đến cuối truyện hình tượng hắn mới gỡ gạc lại được chút thì nữ phụ xuất hiện, và hắn biến thành tra nam đúng nghĩa. Ở ngoại truyện, hắn trở thành một thằng vì yêu mà trở nên biến thái. (Tôi cực kì không khuyến khích các bạn đọc ngoại truyện chút nào!)
Nam phụ Liễu Hoa Hiên lúc đầu khá đáng ghét, nhưng đến cuối truyện có lẽ tôi còn thích anh ta hơn nam chính. Còn nữ phụ thì, chỉ một câu thôi, không thể chấp nhận được!
Tóm lại là, câu chuyện này rất ổn cho đến hết chính văn, và đừng tò mò đọc ngoại truyện làm gì để thất vọng thêm. Các con tim yêu ngược và SE có thể nhảy thử hố này. Nhưng tôi không chịu trách nhiệm khi bạn đọc xong ngoại truyện và thấy thế giới sụp đổ đâu, điều quan trọng nên phải nhắc lại nhiều lần. Cảm ơn các bạn đã kiên nhẫn đọc hết cái rv vừa dài vừa nhảm này, hẹn gặp lại mọi người vào thứ 2 hằng tuần. ^^
(*): Trích dẫn từ trong truyện
______________
Review by Huyên Chiêu Nghi – facebook.com/ReviewNgonTinh0105
Bìa: Tịch Phi
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban
Mời các bạn đón đọc Phù Sinh Mộng Tiếu Vong Thư của tác giả Diệp Tiếu
Nguồn: dtv-ebook.com