Thật sự thì cái tên “Phóng túng” rất phù hợp với thể loại siêu sắc H 21+ như thế này. Tuy nhiên, lại không phù hợp lắm với nội dung và tình tiết của câu chuyện tình yêu ngọt ngào giữa Ngụy Trì Vũ và Vu Duyệt.
Họ gặp nhau lần đầu tiên vào mùa hè năm Vu Duyệt sắp lên lớp 12 và Ngụy Trì Vũ chuẩn bị bảo vệ luận án. Cũng giống như bao cô gái trẻ khác, Vu Duyệt đã thích Ngụy Trì Vũ ngay từ cái nhìn đầu tiên, bởi vì anh quá đẹp trai. Cả người lại toát ra khí chất cấm dục vô cùng kích thích.
Vu Duyệt đang ở độ tuổi đẹp nhất của con gái dậy thì, trái tim không kìm được rung động liên hồi, cuối cùng quyết định theo đuổi anh. Nhưng mà cô vốn không có kinh nghiệm, cái gọi là theo đuổi chỉ là mỗi ngày ghé vào siêu thị nơi anh làm thêm để mua quà vặt, đến ngay cả bắt chuyện cũng không dám.
Ngụy Trì Vũ vốn là một người nghiêm túc, anh cũng từng được rất nhiều người theo đuổi nhưng chưa từng động lòng với ai. Hoặc là, do những người đó đã dùng không đúng cách chăng? Không giống như cô gái nhỏ Vu Duyệt này, rất xinh đẹp, cũng rất đáng yêu, rõ ràng là thích anh nhưng lại không dám đến gần. Khiến cho anh có cảm giác, rất gần nhưng cũng rất xa.
Cứ như vậy, hai tháng hè đã sắp trôi qua rồi mà Vu Duyệt vẫn chưa quyết định được có nên tỏ tình với anh không. Bản thân cô có chút thiếu tự tin, bởi vì anh quá xuất sắc, còn cô vẫn còn là học sinh. Hơn nữa, lỡ như anh ở thành phố đã có bạn gái rồi thì sao? Mà cho dù anh chưa có, anh nhận lời rồi thì hai người vẫn phải yêu xa đấy thôi?
Rất nhiều rất nhiều tâm tư như vậy khiến cô gái nhỏ cứ dần dần cách xa Ngụy Trì Vũ. Thế nhưng đến lúc này, khoảng cách giữa hai người vẫn không thay đổi. Bởi vì, Vu Duyệt thụt lùi, anh lại tiến tới. Trong một khoảnh khắc bước đi vô tình nào đó, Vu Duyệt đã bước vào trái tim anh, không một tiếng động.
Thế nên, người bắt đầu trước là Vu Duyệt, nhưng người tỏ tình lại là Ngụy Trì Vũ. Hai người xác định quan hệ chỉ vài ngày trước khi anh quay lại thành phố tiếp tục việc học. Với sự chín chắn và trưởng thành của mình, anh từng bước giúp Vu Duyệt giải quyết những vấn đề mà cô đã từng cho là rào cản giữa hai người.
Đầu tiên, chính là việc cô đã cố gắng hết sức để vào học cùng trường đại học với anh, khoảng cách tự nhiên sẽ không còn nữa. Việc thứ hai, chính là cùng anh thưởng thức mùi vị của tình yêu, một cách trưởng thành.
Ngụy Trì Vũ giống như một con sói mặc quần áo vậy, chỉ đợi Vu Duyệt đủ tuổi là lập tức hiện nguyên hình. Tần suất vận động không tính bằng lần nữa, vì đếm không xuể.
Thực sự là quá “phóng túng” rồi.
Tất cả những cảnh H trong truyện đều được miêu tả cực kỳ chi tiết và vô cùng sinh động. Có âm thanh, có hình ảnh, có không gian rộng lớn để tưởng tượng. Trần tục nhưng không thô thiển, người ta thường gọi là “mượt”.
Xã hội hiện đại, con người tự chủ được trong rất nhiều việc, trong đó có quan điểm của bản thân về cuộc sống. Ngụy Trì Vũ và Vu Duyệt, tuy rằng chưa kết hôn nhưng họ đạt được sự thống nhất trong chuyện đó. Giống như, “Anh yêu em, nên anh muốn” , và “Em chấp nhận, vì em yêu anh”. Thế thôi, không cần phải bàn cãi hay đắn đo về vấn đề trách nhiệm. Bởi vì, trách nhiệm thường đi liền với gánh nặng.
Ngụy Trì Vũ yêu thương cưng chiều Vu Duyệt bởi vì bản thân anh cảm thấy việc đó khiến anh vui vẻ, Vu Duyệt làm nũng với anh bởi vì cô cảm thấy anh rất thích mình làm như vậy. Hai người sống trong thế giới ngọt ngào ngập tràn sắc xuân của mình, cho đến ngày giông tố ập đến.
Cũng giống như rất nhiều câu chuyện tình yêu khác, Ngụy Trì Vũ là người thừa kế duy nhất của họ Ngụy, anh được định đoạt một cuộc hôn nhân thương mại. Tuy nhiên, với cá tính của mình, đương nhiên anh không để cho ai quyết định chuyện đó. Mẹ của Ngụy Trì Vũ không tác động được con trai, sẽ tìm đến người còn lại.
Ngay từ khi bắt đầu mối quan hệ này, Vu Duyệt đã biết mình không xứng với anh, cả gia thế lẫn tài chính. Cô đã cố gắng kéo dần khoảng cách, nhưng cuối cùng điểm yếu của cô vẫn là anh.
Vu Duyệt rời khỏi, một phần vì cô không muốn quá khứ của mẹ bị vạch trần, một phần vì không muốn Ngụy Trì Vũ vì mình mà bị cản bước.
Nhưng Vu Duyệt đã sai rồi. Mẹ cô không giống như lời đồn đại, mà Ngụy Trì Vũ không có cô cũng chẳng thể tốt hơn, thậm chí là còn tệ hơn khi xưa rất nhiều. Từ một người sạch sẽ nghiêm túc, anh nghiện rượu nghiện thuốc, chỉ vì không thể ngủ mà không nằm mơ thấy cô.
Cứ như vậy trôi qua 4 năm. Thời gian này đủ để Vu Duyệt trưởng thành, đủ để cô nhận ra mình đã ngu ngốc đến mức nào khi rời xa anh. Cuối cùng, gặp lại anh một lần nữa, Vu Duyệt không thể cự tuyệt con tim, cứ như vậy nhào vào lòng anh, dùng nước mắt rửa sạch những vết thương lòng.
Xin được nhắc lại, đây là một câu chuyện H văn, tình cảm sâu đậm, motif cũ. Có một chút khó khăn cách trở, nhưng không đáng e ngại. Bởi người có tình, rồi cũng sẽ tìm được cách về bên nhau.
Quan trọng là, có đủ dũng khí để chờ đợi hay không mà thôi.
_________
Review by #Lâm Phi – fb/ReviewNgonTinh0105
Nguồn: dtv-ebook.com