Phố Bụi Hồng
Chương 1
Mặc kệ hai đứa bạn ngồi nhịp chân theo điệu Rap dồn dập đến mức muốn nổ tung quán cà phê lên , Ngọc Lam chống tay dưới cằm , mắt lim dim như đang tham thiền nhập định.
Thái độ thụ động bất cần biết đến xung quanh của cô làm Cẩm Ly thấy lạ.
Con bé khều Ngọc Lam:
– Ê! Mày làm trò khỉ gì vậy ? Đừng nói với tao là đang chuẩn bị thoát xác để đi tìm người trong mộng nghe.
Thường ngày , bị chọc quê là nhảy nhổm lên bực tức , hôm nay Lam vẫn ngồi yên . Đến lúc Cẩm Ly đập vào vai lần nữa , cô gắt:
– Tao đang chán . Đừng có chọc mà.
Cẩm Ly nheo nheo mắt:
– Young Lady mà cũng chán à ? Vậy hạnh bình dân… vô giáo dục như chúng tao còn hận đời tới đâu nữa đây ?
Đẩy gói Dunhill về phía Ngọc Lam , Phương Thảo nhỏ nhẹ:
– Làm một điếu sẽ quên sầu ngay
– Thôi . Đừng có dụ . Mày hút bao nhiêu cây thuốc rồi , đã quên được chút nào đâu ?
Bĩu môi Phương Thảo nói
– Với tao thứ này nhẹ lắm , nhưng mày có thể trị được
Ngọc Lam lắc đầu
– Tao không muốn ghiền như mày.
Phương Thảo nhún vai rồi rút một điếu thuốc gắn lên môi . Động tác của con bé thành thạo không khác một người nghiện thuốc lâu năm làm Lam thấy lòng dâng lên niềm xót xa lẫn thương hại.
Cô uể oải đưa mắt nhìn quanh . Trong quán này con gái hút thuốc là thường , nhưng hút nhiều như Thảo thì chắc ít . Đầu năm lớp 12 , Phương Thảo thất tình . Để đỡ buồn , nó đã cầm điếu thuốc loại Dunhill mà thằng bồ nó thường hút . Từ đó đến nay đã hai năm . Không biết con bé quên được mối tình ấy chưa , nhưng thuốc lá thì hầu như nó không bỏ được rồi.
Cẩm Ly ngập ngừng:
– Về chưa ?
Phương Thảo phà khói:
– Dĩ nhiên là chưa . Trời nắng như vầy có điên mới đâm đầu ra đường.
– Nếu vậy để tao yêu cầu đổi nhạc mới được . Nghe loại này hoài oải quá.
Dứt lời , Cẩm Ly đứng dậy đi về phía dàn máy compac . Phương Thảo trầm giọng:
– Bữa nay mày sao thế ?
Ngọc Lam chối nhanh:
– Đâu có gì . Tại hồi tối thức khuya hát Karaokê nên sáng lừ đừ.
Mắt Thảo soi mói:
– Sao không ở nhà ngủ cho đã . Tội tình chi phải hành xác chứ ? Ờ… Ông chú Việt kiều của mày vẫn còn ở chung hả?