Từ Qua là nữ cảnh sát của đội cảnh sát hình sự thành phố C, nhưng mà mọi người đều gọi cô là Từ ca.
Bởi vì tuy cô rất xinh, nhưng ngoài giới tính ra thì Từ Qua không có nét nào là của con gái cả. Mạnh mẽ, gan dạ, liều lĩnh và cực kỳ nhạy bén trong điều tra. Thế cho nên, khi Lục Thịnh trở thành đội trưởng mới điều đến của bọn họ, anh đã rất ấn tượng.
Thực ra thì duyên phận của Lục Thịnh và Từ Qua đến từ trước đó rất lâu, bắt đầu từ vụ án của chính gia đình cô. Nhưng mà khi đó cô chỉ mới là cô gái chưa thành niên, còn anh chỉ vừa mới nhận nhiệm vụ. Cuộc gặp gỡ ngắn ngủi ấy không đủ để hình thành nên bất cứ một mối quan hệ nào, có chăng chỉ là một tín ngưỡng mới của Từ Qua đã xuất hiện. Chính là Lục Thịnh.
Dõi theo anh, đi trên con đường của anh, hy vọng một ngày nào đó có thể cùng anh tác nghiệp. Cuối cùng, mong muốn của cô đã thành hiện thực. Nhưng vốn dĩ ngay từ đầu, mục đích vào ngành của Từ Qua đã khác với mọi người, cô thừa nhận mình không cao đẹp đến mức vì nhân dân hy sinh, cô chỉ là một người lạc lối nhìn theo bóng anh mà đi. Cho nên, khi Lục Thịnh nhìn thấy Từ Qua, anh chỉ thấy một cô gái không tiếc tính mạng, cần chết thì sẽ chết.
Trước khi gặp lại Lục Thịnh, có lẽ con người cô chính là như vậy, nhưng bây giờ đã khác. Cô nhìn thấy anh, thỉnh thoảng còn được “sờ” vào anh, điều đó khiến cho Từ Qua cảm giác được cuộc sống ý nghĩa hơn rất nhiều. Cô biết mình thích anh. Nhưng khổ nỗi, Từ Qua vốn rất “boy”, EQ cũng thấp. Rõ ràng muốn theo đuổi anh, nhưng lại sợ anh từ chối. Rõ ràng cảm nhận được anh “gì đó và này nọ” với mình, nhưng vẫn cương quyết phủ nhận.
Đến cuối cùng, phải mượn rượu tỏ tình, xong rồi… bỏ chạy.
Nhưng mà, chạy không thoát.
Lục Thịnh chỉ chờ có bấy nhiêu thôi, lúc đầu nhìn Từ Qua anh còn không xác định được là cô thích con trai hay con gái, nhưng mà chắc chắn là anh thích cô. Đừng nói là lần gặp đầu tiên cô khóc nức nở trong lòng anh và để lại cho anh một dấu răng thật sâu đã khiến anh không quên, đến bây giờ làm việc cùng cô, nhìn thấy nỗ lực và tinh thần trượng nghĩa của cô, anh nghĩ mình xong rồi.
“Từ Qua, anh hối hận.”
“Hả?”
“Hối hận vì lúc đó đã không khoá chặt em bên người. Nếu không, chúng ta đã có thêm 7 năm bên nhau.”
Là một câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng, các vụ án diễn ra không có quá nhiều nút thắt, nhưng được giải quyết hợp lý. Đối với thể loại trinh thám phá án, điều cơ bản nhất phải đạt được chính là logic, lôi cuốn và bất ngờ. Câu chuyện này thoả mãn được cả ba yếu tố đó.
Xuất phát từ vụ án đầu tiên, tưởng như chỉ là một vụ án cướp của giết người đơn thuần, ai mà ngờ được mọi chuyện chỉ là một mắt xích trong một chuỗi những vụ án liên hoàn. Mạch truyện được dẫn dắt từ từ, án lồng trong án. Mỗi khi phá giải được một mắt xích, họ lại đến gần hơn với sự thật. Chúng giống như những bong bóng trên mặt nước, càng lan càng rộng, càng vỡ càng to.
Không nêu cao ý tưởng cao đẹp vì đại nghĩa, họ chỉ là những con người bình thường, lựa chọn nghề nghiệp và có trách nhiệm với lựa chọn đó. Họ cũng có nỗi đau, cũng có sai lầm, cũng biết mệt mỏi. Nhưng mỗi khi tìm thấy một manh mối, họ lại quên đi bản thân, tiếp tục theo đuổi để giành lại sự sống cho nạn nhân.
Toàn bộ câu chuyện là một chuỗi công việc và tình yêu đan xen lẫn nhau, có những đêm thức trắng đấu trí cùng kẻ tình nghi, cũng có những đêm mệt mỏi thiếp đi trong vòng tay đối phương. Có những góc khuất trong thân phận người cảnh sát từng khiến Lục Thịnh muốn rời xa Từ Qua để cô được an toàn, nhưng cũng có sự kiên định của cô giúp anh hiểu được, yêu là phải ở cạnh nhau, bảo vệ nhau cho dù hoàn cảnh có nguy hiểm đến thế nào.
Không quá kịch tính nhưng đủ hồi hộp, không quá hóc búa nhưng đủ thách thức, không quá khó để tưởng tượng nhưng lại đầy bất ngờ. Trải qua sinh tử, chúng ta mới hiểu được, trên đời có hai thứ không thể nhìn thẳng, chính là mặt trời và lòng người.
Khi ánh nắng nhạt màu, anh sẽ đến tìm em.
” “: Trích từ truyện
Review by #Lâm Thái Y – fb/ReviewNgonTinh0105
Nguồn: dtv-ebook.com