Kết quả kỳ thi đệ nhị lục cá nguyệt thật khả quan. Tôi được xếp hạng nhất. Về Việt văn tôi cũng dẫn đầu lớp, chỉ kém về toán. Khi trao phiếu điểm và bảng danh dự cho tôi, thầy Việt văn khen: “Huyền học tấn tới lắm. Cứ tiếp tục như vậy cuối năm thi thế nào cũng đậu” – Tôi cảm thấy trong lòng một niềm vui dịu dàng lan rộng, nhưng đồng thời trong niềm vui này vẫn thoáng ngấm một nỗi lo lắng mơ hồ. Tôi nghĩ kỳ thi đệ nhị lục cá nguyệt vừa qua dù tốt đẹp cũng chưa thể là một quyết định cuối cùng. Đó mới chỉ là một bài làm nháp cho một cuộc thử thách dẫy đầy khó khăn sắp đến. Chỉ còn hơn hai tháng nữa tôi sẽ có mặt giữa hàng trăm, hàng ngàn thí sinh, những người xa lạ, chưa từng một lần gặp trong đời, trong một căn phòng hoàn toàn xa lạ của một ngôi trường cũng hoàn toàn xa lạ, để đem cái vốn học vấn nhỏ bé đã vun trồng trong suốt sáu năm trung học để đánh đổi lấy một khúc quanh mới cho cuộc đời, một khúc quanh vĩnh viễn, bỏ lại sau lưng những ngày tháng đèn khuya, những tiếng guốc khua mạnh trên mặt đường giữa đêm vắng, bỏ lại mầu áo trắng trinh nguyên, những người bạn, những con “vạc ăn đêm”, một khúc quanh sung mãn những nuối tiếc… thế mà, chua xót thay, tôi sẽ phải, với tất cả cố gắng, chịu khó, đạt cho bằng được. Như một người rời bỏ bóng mát để dấn mình vào đám cháy. Nhưng dù sao tôi cũng chấp nhận nó. Nuối tiếc, nhưng tôi sẽ không oán trách, than vãn. Đền bù cho tôi sẽ là niềm hân hoan của ba, của mẹ, của các em. Tôi thầm xin cho được kết quả mỹ mãn, như đêm nay, trong kỳ thi tới.
Tấm bảng danh dự của tôi được mấy bàn ngồi cạnh truyền nhau xem và khi trở về tôi lại kèm theo một mảnh giấy con con với những hàng chữ do nhiều người viết tiếp nối nhau:
“Nhỏ Huyền! Đừng quên khao tụi tao. Tối mai một chầu bò viên – Vịt lộn – Bò bía – Chả giò. nghe mày”.
Tôi cười, viết thêm vào ở dưới: “Chịu gấp, nhưng chúng mày ăn gì mà ăn lắm thế. Bố thí cho mỗi đứa một ly nước đá lạnh là… phúc lắm rồi” rồi đưa nhỏ Phượng, ra dấu bảo truyền đi. Tiếng khúc khích nổi lên sau lưng tôi. Nhỏ Thắm ngồi sau giựt mấy sợi tóc làm tôi suýt kêu lớn tiếng. Con nhỏ chơi thật ác!
Tôi mong chóng tan học để chạy ra khoe ba, về nhà khoe mẹ. Chắc ba mẹ sẽ mừng lắm.
…
Mời các bạn đón đọc Đèn Khuya của tác giả Hoài Mỹ.
Nguồn: dtv-ebook.com