Nội dung bài viết
Review sách lần 1
[Review sách Thiên Tài Bên Trái, Kẻ Điên Bên Phải – Cao Minh] – Lối viết lôi cuốn, thẳng thắn, lập luận chặt chẽ, chứa đựng vô số kiến thức đa ngành, từ vật lý, lịch sử, sinh học, triết học, tôn giáo … khiến mình cầm sách lên sẽ điên cuồng đọc không dứt ra được.
” Nhân sinh nếu chỉ như lần đầu gặp gỡ ” là lời cuối cuốn sách. Cũng là những trải nghiệm của tác giả trong cuốn sách với những lần gặp gỡ các bệnh nhân tâm thần. “Nếu một ngày anh thấy tôi điên, thật ra chính là anh điên”.
Gấp lại cuốn sách cũng là lúc bản thân tự hỏi, ai mới thật sự là kẻ điên, bệnh nhân điên, tác giả điên, hay chính người đang đọc sách mới điên? Tại sao các bệnh nhân tâm thần có thể dễ dàng đưa ra quan điểm của họ để giải thích các hiện tượng siêu thực một cách rất hợp lý: tại sao lại có thần giao cách cảm, tại sao phụ nữ lại khó hiểu hơn đàn ông, tại sao có những thiên tài được lịch sử lưu danh còn có những kẻ IQ rất cao nhưng chỉ sống cuộc đời mờ nhạt,tôn giáo thật sự là gì, linh hồn có thật hay không, chuyển kiếp là gì …
Đọc cuốn sách này và để tư duy của bạn được mở rộng, để khối óc của bạn tò mò và trái tim bạn không ngừng tìm kiếm câu trả lời.
Review sách lần 2
[Review sách Thiên Tài Bên Trái, Kẻ Điên Bên Phải – Cao Minh] – Thật khó để có thể diễn tả hết được tình cảm của mình với cuốn sách này, đối với mình nó mới lạ, độc đáo, nó khơi gợi trí tưởng tượng của mình về nhân sinh một cách mạnh mẽ vô cùng.
Lần đầu tiên mình viết bài review cuốn này, có một bạn cmt vào đại ý kiểu như không hiểu mình học được cái quái gì từ cuốn sách này. Cmt này của bạn ấy làm mình suy nghĩ mãi, không phải về việc mình thật sự học được cái gì, mà là làm sao để truyền tải hết tinh hoa của cả một quyển sách trong vài dòng review để các bạn cảm nhận được. Với trình độ diễn đạt và ngôn từ có giới hạn của mình, mình thật sự bất lực.
Mỗi câu chuyện trong sách đều khiến mình phải suy nghĩ và ngộ ra rất nhiều điều, tuy nhiên trong bài viết này, mình chỉ xin chia sẻ một câu chuyện nhỏ trong sách có tựa đề ” Cái đuôi của linh hồn”.
Đây là câu chuyện kể về việc gặp gỡ của tác giả với một bệnh nhân nhỏ tuổi. Cô bé phải vào viện vì cô bé đi kể với khắp mọi người rằng con người có linh hồn và linh hồn có đuôi. Cô bé giải thích mọi sinh vật đều được linh hồn lấp đầy, nếu không có linh hồn thì tất cả chỉ là cái vỏ rỗng. Sở dĩ nhiều người nhìn thấy ma quỷ vì đó là do linh hồn trong người họ bị lộ đuôi, điều này thu hút các linh hồn khác. Nhiều người đã tin, nhưng nhiều người thì không, trong số những người không tin có mẹ và thầy giáo của cô bé, họ bắt cô bé đi kiểm tra, cô bé cố gắng thuyết phục bác sỹ linh hồn là có thật và kết quả là họ cho cô bé vào viện thần kinh. ( bác sỹ giả vờ tin)
Sau cuộc nói chuyện với tác giả, hơn 2 tháng sau cô bé được ra viện, tác giả chỉ nói với cô bé, nếu thực sự muốn ra viện chỉ cần làm giống như các linh hồn, quấn đuôi lại và chui vào trong vỏ rỗng để làm người. ” Muốn người ta không coi mình là bệnh nhân tâm thần, nhất định phải giấu kỹ một vài suy nghĩ, không được tùy tiện nói cho người khác biết, như vậy mình sẽ an toàn.”
Rốt cuộc điên là như thế nào, trong thế giới này ai mới là kẻ điên thực sự, không lẽ nói với mọi người về một điều mọi người chưa biết, chưa kiểm chứng được thì bị gọi là điên hay sao? Chúng ta làm sao có thể dùng cái đã biết để giải thích được cái chưa biết, sai lầm không thuộc về con người, sai lầm thuộc về thời đại. Mọi thứ trên đời đều chỉ là tương đối, cuộc sống là vô thường. Rất nhiều thiên tài trước kia đã từng bị người đời coi là kẻ điên, khi những gì họ đưa ra trái với nhận thức của thời đại, có người thậm chí còn bị kết án tử hình. Cô bé trong câu chuyện thực sự có điên hay không?
Có một câu nói này mình rất tâm đắc ” Nhìn cuộc đời chỉ cần dùng một con mắt, con mắt còn lại dùng để soi lại chính mình”. Chúng ta hãy bớt phán xét người khác, hãy tôn trọng sự khác biệt, đừng quy chụp những người khác là điên rồ, là có bệnh, biết đâu kẻ điên là chính chúng ta mà chúng ta không nhận ra.
Lời kết
“Thiên tài bên trái, Kẻ điên bên phải” là một cuốn sách khá kén người đọc, không phải ai cũng “nuốt” nổi văn phong và cách diễn đạt của tác giả. Tuy nhiên với quan điểm của mình, đọc bất kỳ quyển sách gì chúng ta cũng cần nhớ, “mục đích mình đọc sách để làm gì”. Nếu sách thỏa mãn mục đích của bạn là cung cấp cho bạn kiến thức, hướng bạn đến các giá trị tích cực thì bạn đọc, không thì thôi, mời bạn chuyển sang cuốn khác.
Đối với mình, đây là một cuốn sách hay, nó cung cấp cho mình góc nhìn rất khác về các vấn đề mình còn chưa biết. Còn đối với bạn hay hoặc dở, tùy bạn đánh giá. Mình tôn trọng tác giả, tôn trọng các bạn.
— Thoa Kim —
Download sách:
Hoặc bạn cũng có thể mua sách giấy để ủng hộ tác giả và nhà xuất bản:
Nguồn: facebook.com
XEM THÊM: Chọn máy đọc sách Kindle hay Kobo?