Uyên Nhi
Thiệp Hồng Viết Tên Ai
Chương 1
Thiệp hồng em viết tên ai?
Tình đầu phiêu bạt nên phai mất rồi
Tim em giữ lại một người
Viết trên thiệp cưới giữa trời pháo bay…
Thúy Oanh buồn bã nhìn chiếc máy bay chạy dài trên đường băng rồi từ từ cất cánh, hai hàng lệ lăn dài trên má
Minh Nhật đã ra đi từ hôm nay và mãi mãi. Chuyện tình của Thúy Oanh sẽ thành một trang sách khép kín. Phần hồn người thiếu nữ đã gửi theo cánh chim trời kia, bạt gío về nơi xạ Biết làm sao được, kia người yêu đã chọn kiếp sống tha hương. Nơi đó, có một giai nhân đang chờ đến cuộc hôn nhân định trước của cha chàng
– Thúy Oanh ! Đến hồi nào vậy?
Mai Nương khẽ thốt lên khi nhận ra bạn đang nép mình ở một góc xạ Nàng cũng có mặt trong số người đến tiễn Minh Nhật và gia đình xuất cảnh. Thúy Oanh ngước đôi mắt đẫm lệ nhìn bạn
– Mình mới vừa đến thôi, không kịp nhìn thấy anh Nhật lần cuối trước lúc ảnh đi xa
Mai Nương buông giọng hờn trách
– Lỗi tại Oanh đó. Bữa tiệc cuối cùng của gia đình anh Nhật, Oanh không đến dự. Hôm qua, mình năn nỉ Oanh sáng nay tiễn ảnh ra phi trường, Oanh cũng lắc đầu. Bây giờ thì muộn mất rồi. Tội nghiệp Minh Nhật! Ảnh đâu biết Oanh đến đây. Lúc nãy, trông anh ấy thật buồn vậy đó
Thúy Oanh rút khăn lau lệ.
– Buồn hay vui rồi cũng biệt ly thôi, Nương ạ. Ngay khi anh Nhật đặt chân lên đất Pháp, ảnh đã có tân giai nhân chờ đón, bắt đầu một cuộc tình mới đầy hứa hẹn tương lai. Tất cả rồi cũng tàn phai trong ký ức
Nương kéo tay bạn
– Trưa rồi. Đi kiếm một quán ăn nhé?
Thúy Oanh lắc đầu
– Mình không thấy đói đâu. Nương cứ tự nhiên đi
Nương bật cười
– Vậy thì cùng về. Ta ngại ăn một mình lắm. Mi ra đây bằng cái gì thế?
– Taxi
– Vậy đón xích lô nhé? Ta không đi xe nhà
Thuận tay, Mai Nương vẫy một chiếc xích lô, hai cô trèo lên chỉ người xích lô địa chỉ đến
Oanh ngồi lặng lẽ trong ngôi nhà tranh nhỏ bé nhìn đăm đăm vào bức chân dung của chính mình. Bên dưới bức hoa. là chữ ký thân yêu của Trần Minh Nhật với dòng chữ bay bướm
“Tặng Thúy Oanh , một ngày đầu xuân”