Tình Khúc

white noise for sleeping link
shopee-sale

Trần Thị Bảo Châu

Tình Khúc

 

Chương 1

 

Bảo Khuyên khom người cố đạp xe ngược gió, lòng nơm nớp sợ trễ sẽ lỡ dỡ công việc mẹ Đã giao với tất cả tin tưởng.
Thở dài áo não cô lầm bầm:
Thế nào cũng bị Mẹ La cho mà xem. Tất cả cũng vì những nụ Hồng này. chúng sẽ làm đẹp cho gia đình ai chưa biết, chỉ Khổ Thân mình lưa. cả buổi, gai đâm buốt cả taỵ Chán ngắt.
Liếc vội đồng hồ, Khuyên thầm kêu trời khi biết chỉ Còn một tiếng đồng hồ nưã bữa tiệc sẽ bắt đầu. với khoảng thời gian ít ỏi còn lại nhắm có cắm xông 10 lọ hoa có chủ đề hẳn hôi cho 10 bàn ăn như yêu cầu của chủ Nhà, không thì giờ này cô còn phóng xe như điên ngoài phố.
Bằng bất cứ giá nào cùng phải hoàn thành nhiệm vụ Mẹ Giao mới được.
Dồn hết sức vào chiếc pedal, Khuyên mím môi như hạ Quyết tâm với mình.
Liếc mắt nhìn quanh, không thấy bóng dáng cảnh sát giao thông nào, cô vội vàng rẽ sang trái và cắm đầu vọt vào con đường một chiều trước mặt.
”đi tắt về ngang” kiểu này sẽ rút ngắn thòi gian vốn còn rất ít, nhung néu bịthổi thì hậu qủa khó lường.
Nói thế chứ dễ gì thổi được cộ Khuyên tủm tỉm, cô chưa kịp cười hết môi, đã hoảng hồn ghị Ghi đông, lách sang một bên tránh chiếc môtô từ lề đang phóng ra thật nhanh.
Lách không kịp, Khuyên bay xuống đường. Chiếc môtô vì thắng gấp cũng ngã ngang nhung hai người ngồi trên xe không đến nỗi đo đất như cộ
Sợ quá quên cả đâu, Khuyên ngồi bật dậy và chết điếng khi thấy bó hồng trông giỏ Văng ra bị Bánh xe mô tô cán qua dập tơi tả.
Đây là loại hoa hồng hai da đặc biệt, phải đặt trước mới có. lúc nãy vì lo lựa từng bông nên cô mói trễ, vậy mà bây giờtrông chúng thảm hại làm sao!
Quay ngoắt lại nhìn trừng trừng vào hai tên quái xế, Bảo Khuyên thảng thốt dậm chân:
Dập hết bông của người ta ròi! Không biết, mấy ngưo8`i đền đi!
Gã thanh niên ngồi phía sau hất mái tóc tabu rớt xuống trán lên, rồi gằn giọng:
Chạy ngược chiều còn nói ngang hả bể Đèn xe của bọn anh, em phải…bán cái xế điếc này để Đền, thì đúng hơn.
Vừa nói hắn vừa chỉ Vào cái đèn sau xe của mình vớ vẻ xấc xược rất dễ ghét.
Bảo Khuyên hơi bất ngờ, nhưng vốn không phải người dễ bị Bắt nạt với bất kỳ tình huống nào, nên cô phản ứng ngay:
Tự mấy người té chớ tôi có đụng tới đâu, trông khi rõ ràng bánh xe của mấy người cán nát hết bông của tôi rồi nè. tìm đâu ra bông ngay bay giò cơ chứ!
Bảo Khuyên đanh đá nhìn gã thanh niên có gương mặt lạnh lùng, bộ Dáng phớt đời mặc áo đên dài tới gối rộng thùng thình vừa dựng chiếc navà lên. Hắn ta nhúng vai không nói lời nào trông khi gã đầu tabu lại giỡ trò hăm dọa:
Sao! Định đổ Thừa bọn này à! nói năng kiểu đó côi chừng không có răng ăn ổi đấy! phải đền tiền cái đèn signal bể mói được đi nghe chưa. Mấy cái bông qủy quái này thìnhằm nhò gì chứ!
Bảo Khuyên khó chịu gì giọng điệu du côn của gã cô hồn này, dù quãng đường vắng tanh, cô vẫn can đảm nói cứng:
Anh phóng nhanh, chạy ẩu, thắng gấp cán hoa của nguòi ta, làm tôi té trầy tay và cũng tự Tụi anh là ngã xe bể Đèn, sao lại đền tôi. Muốn đền hả! Cứ chờ cảnh sát giao thông tới lập biên bản đi rồi đền..
Liếm môi một cái, cô bồi thêm một câu:
Chỉ Nhìn thôi là biết tổng mấy người chạy xe không bằng lái rồi.
Gã đầu cắt kiểu tabu lại hất mái tóc rẽ năm năm phủ Trán của mình lên, giọng bực tức:
Cái con nhóc này đúng là…là yêu quáị

….

Đánh giá bài viết
Xin lỗi vì sự bất tiện này! Nhưng mình làm affiliate để tự trang trải chi phí duy trì server, mong các bạn thông cảm.
Quảng cáo sẽ tự ẩn đi trong vòng 30 giây