Diệu Hạnh
Tình Hồng Mong Manh
Chương 1
− Xít … Xít … Cay ghê!
− Cay! Vậy sao ?
Đang xít xoa vì cay, nghe giọng ồm ồm của anh Hai, Cát Tường nhìn lên, cô nhướng mắt:
− Anh Hai tệ thật, chuyên rình em út .
Bảo Trung nhếch môi:
− Ai thèm rình nhỏ . Là mẹ nhờ, lên gọi giùm mẹ cục cưng .
Dù nghe rõ anh Hai nói mẹ gọi, Cát Tường vẫn cong môi bắt bẻ:
− Cho là lệnh mẹ, chí ít khi vào phòng anh phải gõ cửa chứ . Chả lẽ phép lịch sự tối thiểu anh cũng bắt đầu quên ?
Bảo Trung trợn mắt:
− Ê! Đừng phát ngôn bừa bãi nha nhỏ . Chỉ 2 tháng nữa anh Hai đã tốt nghiệp đại học Luật . Sẽ là 1 luật sư thì làm sao anh Hai em không biết lễ nghĩa chứ .
Thản nhiên cho thêm 1 sợ bánh tráng vô miệng, Cát Tường tưởng tượng:
− Luật sư thì sao chứ . Bộ cứ là luật sư thì phải đĩnh đạc đàng hoàng cả à ? Vậy chứ bạn anh, chị Oanh đấy, đàng hoàng không hả ?
− Hồng Oanh đã làm gì em ?
− Chẳng làm gì cả . Dù chảnh chẹ cỡ nào, chị ấy vẫn biết em là em gái của anh cơ mà .
− Nhỏ này, ăn nói gì đâu . Nếu không có sao bỗng dưng em lại đem chị Oanh ra so sánh ?
Cát Tường chun mũi:
− Cái gì cũng có nguyên nhân cả . Nói thiệt nha . Em đã cố hết sực, vẫn không thể hòa hợp được chị Oanh .
− Hồng Oanh vẫn quý mến em kia mà .
− Giả tạo thì đúng hơn . Nếu em không phải em gái anh, chắc em và chị ấy đã không thể nói chuyện . Cay như bánh tráng này, em còn cố nhai được, nhưng để chấp nhận chị ấy vào gia đình, em thấy vừa khó, vừa xa lạ .
Bảo Trung nhăn nhó:
− Bạn bè anh, ai cũng khen anh có đứa em gái dễ thương, vô tư . Bây giờ anh mới biết nhỏ chẳng dễ chịu chút nào, nhất là đem người yêu của anh ra so sánh ví von . Hồng Oanh là điểm hút của hàng trăm chàng trai, vậy mà em coi cô ấy không bằng sợi bánh tráng em cho vô miệng . Thật hết nói .
Cát Tường tỉnh bơ:
− Anh ăn thử không ? 1 lần để sau nay biết lời em nói đúng sai ?
Vừa nói, cô vừa chìa bịch bánh còn duy nhất 1 sợi, với vô số xác hành phi vào tay anh trai .
Bảo Trung cau có:
− Anh Hai mà lại thèm ăn thứ này . Ghê đi!
Vừa lúc Bảo Tuấn chạy vô:
− Chị Ba! Mẹ gọi chị nãy giờ . Cho em ăn miếng đi .
Bảo Trung nhăn mặt:
− Trời đất! Cả em cũng ăn thứ quỷ này à ?
….