Tình Hồng Mong Manh

white noise for sleeping link
shopee-sale

Diệu Hạnh

Tình Hồng Mong Manh

 

Chương 1

 

− Xít … Xít … Cay ghê! 
− Cay! Vậy sao ? 
Đang xít xoa vì cay, nghe giọng ồm ồm của anh Hai, Cát Tường nhìn lên, cô nhướng mắt: 
− Anh Hai tệ thật, chuyên rình em út . 
Bảo Trung nhếch môi: 
− Ai thèm rình nhỏ . Là mẹ nhờ, lên gọi giùm mẹ cục cưng . 
Dù nghe rõ anh Hai nói mẹ gọi, Cát Tường vẫn cong môi bắt bẻ: 
− Cho là lệnh mẹ, chí ít khi vào phòng anh phải gõ cửa chứ . Chả lẽ phép lịch sự tối thiểu anh cũng bắt đầu quên ? 
Bảo Trung trợn mắt: 
− Ê! Đừng phát ngôn bừa bãi nha nhỏ . Chỉ 2 tháng nữa anh Hai đã tốt nghiệp đại học Luật . Sẽ là 1 luật sư thì làm sao anh Hai em không biết lễ nghĩa chứ . 
Thản nhiên cho thêm 1 sợ bánh tráng vô miệng, Cát Tường tưởng tượng: 
− Luật sư thì sao chứ . Bộ cứ là luật sư thì phải đĩnh đạc đàng hoàng cả à ? Vậy chứ bạn anh, chị Oanh đấy, đàng hoàng không hả ? 
− Hồng Oanh đã làm gì em ? 
− Chẳng làm gì cả . Dù chảnh chẹ cỡ nào, chị ấy vẫn biết em là em gái của anh cơ mà . 
− Nhỏ này, ăn nói gì đâu . Nếu không có sao bỗng dưng em lại đem chị Oanh ra so sánh ? 
Cát Tường chun mũi: 
− Cái gì cũng có nguyên nhân cả . Nói thiệt nha . Em đã cố hết sực, vẫn không thể hòa hợp được chị Oanh . 
− Hồng Oanh vẫn quý mến em kia mà . 
− Giả tạo thì đúng hơn . Nếu em không phải em gái anh, chắc em và chị ấy đã không thể nói chuyện . Cay như bánh tráng này, em còn cố nhai được, nhưng để chấp nhận chị ấy vào gia đình, em thấy vừa khó, vừa xa lạ . 
Bảo Trung nhăn nhó: 
− Bạn bè anh, ai cũng khen anh có đứa em gái dễ thương, vô tư . Bây giờ anh mới biết nhỏ chẳng dễ chịu chút nào, nhất là đem người yêu của anh ra so sánh ví von . Hồng Oanh là điểm hút của hàng trăm chàng trai, vậy mà em coi cô ấy không bằng sợi bánh tráng em cho vô miệng . Thật hết nói . 
Cát Tường tỉnh bơ: 
− Anh ăn thử không ? 1 lần để sau nay biết lời em nói đúng sai ? 
Vừa nói, cô vừa chìa bịch bánh còn duy nhất 1 sợi, với vô số xác hành phi vào tay anh trai . 
Bảo Trung cau có: 
− Anh Hai mà lại thèm ăn thứ này . Ghê đi! 
Vừa lúc Bảo Tuấn chạy vô: 
− Chị Ba! Mẹ gọi chị nãy giờ . Cho em ăn miếng đi . 
Bảo Trung nhăn mặt: 
− Trời đất! Cả em cũng ăn thứ quỷ này à ?

….

Đánh giá bài viết
Xin lỗi vì sự bất tiện này! Nhưng mình làm affiliate để tự trang trải chi phí duy trì server, mong các bạn thông cảm.
Quảng cáo sẽ tự ẩn đi trong vòng 30 giây