Tình Biển

white noise for sleeping link
shopee-sale

Nguyễn Nguyên Bảy

Tình Biển

 

Chương 1

Người đàn bà mặc đồ tang

Vùng đất Vũng Tàu xinh đẹp, một thời vươn dậy sau chiến tranh, vượt qua những định kiến, để trở thành không chỉ là một thành phố nghỉ mát, mà còn là một thành phố của công nghiệp. Điểm xuyến trong tác phẩm là những mối tình “đẹp như mơ” của những con người khác nhau, ở những vị trí khác nhau trong xã hội; nhưng điều có một điểm chung duy nhất: Tình yêu với con người, với cuộc sống của họ luôn mãnh liệt với tất cả. 
* * * * *
Bà Cẩm Vân cảm thấy như mình đang bước trong nhà mồ. Biệt thự Thanh Thúy to rộng là thế mà không khí lạnh tanh, âm ẩm mùi nhang và tiếng rên chết chóc. Tất cả các rèm cửa màu thẫm rủ xuống. Ánh sáng lọt yếu ớt qua những viên gạch kính gắn mỹ thuật nơi bức tường trông ra biển. Chủ nhân, ngay từ sau ngày giải phóng, chỉ mặc trên người một màu tang đen. 
– Bà vào đi. 
Bà Cẩm Vân chạm tay vào bàn tay mềm xèo, nhơn nhớt của bà Thanh Thúy. Bà khẽ rùng mình, tâm hồn bỗng chốc chơi vơi như có ai đó dẫn nó ra ngoài nghĩa địa trò truyện với hồn ma. 
– Tôi đang nói chuyện với biển. 
Bà Cẩm Vân cố để cho những âm thanh đó lọt vào tận tim mình, vì dù sao đó cũng là âm thanh sự sống, để tim bà khỏi quặn lại và không bị ghê rợn cảm xúc đang nói chuyện với người chết. Bà lên tiếng đáp lời bạn bằng chính tiếng nói sâu lắng của lòng mình. 
– Biển nói gì vậy? 
– Cũng than thở. 
Bà Cẩm Vân lặng đi, không dám để tiếp vào câu chuyện, vì bà hiểu rằng, ngay tức khắc bà sẽ lại bị tra tấn bằng lời than thở của bà Thanh Thúy về số phận cuộc đời bả, một số phận mà bả khăng khăng cho là hẩm hiu nhất trên thế gian này. 
Cũng lạ cho một con người, chỉ mới hôm qua, còn phơi phới thanh xuân, không ai đoán nổi là bà đã gần 40 tuổi, sắc còn long lanh trong khóe mắt, sự sống còn phây phây trên hai gò ngực căng tròn, và chủ nhân của hai gò ngực ấy, cố phơi bầy màu trắng hồng của làn da qua làn vải lót rất mỏng. Bà lấy chồng từ năm 18 tuổi. Người ta bảo, lấy chồng sớm, người phụ nữ tuân theo đúng quy luật làm vợ và làm mẹ của tạo hóa, nên được ban thưởng cho phong độ sức khỏe và vẻ trẻ đẹp chắc bền. Bà Thanh Thúy mỗi lần đi dạo biển với cô con gái đầu lòng, không ai bảo đó là hai mẹ con, người ta lầm là hai chị em. Bà Thanh Thúy tự hào về điều đó, cô con gái cũng tự hào về điều đó. Cô con gái có cái tên hơi Tây, My Lan, kêu theo âm Nam Bộ thành My Lăng. My Lan học ở Sài Gòn. Cha cô là trung tá sư đoàn bảo vệ thủ đô mà trước đây Nguyễn Văn Thiệu là đại tá chỉ huy trưởng. Chủ nhật nào hai cha con cũng xuống Cấp trên một chiếc xe nhà binh và bao giờ đi cùng với My Lan cũng là cô bạn gái Thanh Thảo. 
Lúc đó, bà Thanh Thúy đang xây dựng cơ nghiệp của mình với công việc xây cất nhà cho lính Mỹ và sĩ quan ngụy giầu tiền, lắm bạc chọn Cấp là nơi ăn chơi. Tiền vào như nước chảy, nên mặc dù trung tá Quân, chồng bà, khẩn khoản mong bà trở lại Sài Gòn chung sống và làm giàu theo kiểu khác, bà vẫn không chịu. Trước mắt bà con đường làm giầu đã mở ra. Bà gần như với hai bàn tay trắng, đã xây nên một biệt thự và một khách sạn nổi tiếng ở Vũng Tàu. Nỗi say mê của bà làm cho bà đẹp hơn, vì thế bà cứ tin là chồng bà, sau thời gian mãn hạn phục vụ quân đội, sẽ trở về đây cùng bà làm giàu, để trở thành ông chủ, bà chủ các khách sạn thành phố biển này, mà bà nghĩ chỉ trong một thời gian ngắn nữa, nhất định sẽ thuộc về tay bà. Chồng bà nhìn thấy cung cách làm ăn của bà coi bộ được, nên cũng không có ý kêu bà về Sài Gòn nữa. My Lan ở với ba, còn Hùng, cậu con thứ hai ở với má, dưới Vũng Tàu.

…..

Đánh giá bài viết
Xin lỗi vì sự bất tiện này! Nhưng mình làm affiliate để tự trang trải chi phí duy trì server, mong các bạn thông cảm.
Quảng cáo sẽ tự ẩn đi trong vòng 30 giây