Hôm ấy bác Xê-mi-ôn, bố của Vit-ca, người lái máy kéo của nông trường về nhà sớm hơn một chút, Bữa ăn đã dọn sẵn.
Khắp nhà thơm lừng mùi bánh rán.
Vit~ca tròn sáu tuồi…
Một lát sau, các em nhỏ, bạn của Vit-ca kéo đến, Ven-ca mặt rõ, chẳng khi nào đứng hoặc ngồi vên một chỗ, Mi-chi-a hiền lành đến mức rụt rè, có một vết xước ở trên trán, rất có thề là bị chị gái Ca-chi~- a cào phải. Mi~chi-a và Ca-chi-a là hai chị em sinh đôi nhưng tính tình rất khác nhau. Ca-chi-a khó tính, dỏng đdảnh, chẳng có cải gì làm cho cô bé vừa lòng. Ca-
chi-a cũng dược mời tới dự sinh nhật, nhưng cô bẻ không đến.
Mọi người vừa ngồi vào bàn thì ngoài phố có tiếng kêu:
— Băng chuyền rồi !…
Ven-ca là người đầu tiên nhảy ra khỏi bàn. : Theo sau nỏ Mi-chi-a bối rối nhìn xung quanh và lùi đần về phía cửa sồ, Vít-ca cũng chẳng kịp nghĩ ngợi gì, kêu lên:
— Bố ơi, di thôi!
— Các con dịnh đi đâu thế này? — mẹ Vit-ca ngăn lại.
Ừ, băng chuyền, thế là tốt rồi. Nhưng còn bánh rán, làm sao mẹ có thề ăn một mình được 2
— Bánh rán, mình ạ, bánh rán không trôi đì mất đâu, — bố Vit~ca nói, = nhưng có thề sẽ không được nhìn thấy băng chuyền.
Mùa xuân đến thật rồi.
— Và thế là bố Vít-ca cũng chạy theo bọn trẻ,
– Băng đang chuyền khäp nơi. Nước réo ào ào, xói đất, tách những tảng băng rời khỏi bờ, hút chúng vào xoáy nước và cuốn đi,
Mời các bạn đón đọc Luống Cày Của Vít-Ca của tác giả An-Drây Bli-Nốp.
Nguồn: dtv-ebook.com