Sáng ngày sinh nhật, sau một ngày di chuyển mệt mỏi, mình thức dậy khá muộn, chậm rãi sửa soạn để bắt đầu ngày mới. Một lợi thế hiếm có của việc làm một người xa xứ là ngày sinh nhật của bạn kéo dài đến tận 36 tiếng đồng hồ. Buổi trưa ngày hôm trước, lúc vẫn đang còn trên xe khách đến New York, mình bất ngờ nhận được tin nhắn chúc mừng sinh nhật từ ba mẹ. Có hai lý do chính khiến đây là một món quà bất ngờ. Đầu tiên là những ngày vừa qua, mình đã quá bận rộn với những ngày làm việc cuối cùng ở trường, bận chuẩn bị cho chuyến đi dài 3 tháng sắp tới và cuốn gói lên New York để về Việt Nam, đến mức ngày sinh nhật nằm ở tít dưới đọt của cuốn não. Vậy nên tin nhắn của ba mẹ là lúc mình chợt nhận ra, mai đã là ngày sinh nhật mình rồi. Thứ hai nữa, ba mẹ, như những người Huế trung niên khác, nhìn chung không bao giờ thức quá 10h đêm. Vậy mà hôm nay, lời chúc của ba mẹ được gửi đi vào đúng 12h đêm ở Việt Nam. Từ lúc nhận được hai tin nhắn ngắn gọn đó, dù ở Mỹ vẫn chưa sang ngày mới thì đối với mình, ngày sinh nhật đã chính thức bắt đầu. Vậy nên sinh nhật của mình dài tận 36 tiếng đồng hồ, nhờ vào công thức đêm của ba mẹ chỉ để gửi đi một cái tin nhắn đơn giản nhưng ấm áp vào khoảnh khắc bắt đầu của ngày 11 tháng 8 từ nơi mình đã được sinh ra.
Mình nghĩ, những cử chỉ đơn giản đôi khi lại là thứ ấm áp nhất mà một người có thể mang lại cho người khác.
Source: dtv-ebook.com