Kế Duyên bên cạnh ván cờ lá rụng, ở giữa rừng cây đánh cờ không người.
Hưng sở trí Thiên Nguyên một cờ, lại quay đầu sơn hải mênh mông
…
Tỉnh lại sau giấc ngủ, Kế Duyên trở thành một hành khất nửa mù trong miếu sơn thần cũ nát.
Thực lực không đủ miệng pháo đến gom góp, Chân Nhân một thanh kiếm, Thần Côn một cái miệng, chính là căn bản cho Kế Duyên an thân đặt chân ở thế giới đáng sợ này.
…
Thơ Dạo núi Lạn Kha
Dịch: Chưởng Thiên
Tay chống gậy thong dong dạo núi
Dõi mắt trông bốn phía biển mây
Rừng xa gió lộng thu hiu hắt
Suối cạnh hang róc rách nước reo
Ván cờ tàn Tiên đâu chẳng thấy
Xương Phật lạnh lẽo cùng tháng năm
Trần thế nay được bao người trải
Di tích còn gì cho đời sau
Nguồn: dtv-ebook.com