Văn án:
Thiếu niên giả bệnh yếu ớt muốn được ôm một cái ——
Kiếp trước, Thời Ôn cho thiếu niên người đầy vết thương kia một tờ khăn giấy.
Dẫn đến các loại dây dưa, thế cho nên thiếu niên cuối cùng phát điên, phá tung trường học.
— Chị gái Thời Noãn chết ở dưới lầu, mẹ mang tinh thần thất thường.
Trọng sinh, Thời Ôn trở về ngày hôm sau khi cho cậu nhóc kia khăn giấy.
Bất đắc dĩ, cô quyết định chuyển đến trường của thiếu niên, thay đổi bi kịch.
Chỉ là, hết thảy mọi chuyện đã đi lệch khỏi quỹ đạo.
Thiếu niên bị người bắt nạt đến mức thương tích đầy mình.
Tóc mái che mắt, giống như du hồn, lại dịu ngoan vô hại.
Thời Ôn quyết định, trước khi cậu chưa có khuynh hướng cực đoan và tàn bạo, cứu rỗi cậu.
Chỉ là…
Thời Ôn nhìn khuôn mặt tinh xảo tái nhợt kia, dục vọng chiếm hữu trong đáy mắt cậu làm cô hoảng hốt, “Trần Trì, cậu làm sao vậy…”
Trần Trì mặt không biểu tình, động tác mềm nhẹ xoa mặt cô, lẩm bẩm: “Ôn Ôn, đừng cười với hắn, bằng không, tớ sẽ không khống chế được chính mình…”
* nam chủ hai đời chỉ thích nữ chủ, không có tình cảm với chị gái, chỉ là nữ chủ tự nghĩ ra.
Trọng sinh ngọt văn.
Thời Ôn chưa từng nghĩ rằng, chỉ vì một chút lòng trắc ẩn của mình ở kiếp trước đã gây ra nhiều bi kịch đến thế.
Thiếu niên kia trở nên điên loạn, phá hủy mọi thứ.
Chị gái nhảy lầu.
Bố mẹ và cô lại bị tai nạn xe hơi…
Mọi thứ như giấc mộng tàn nhẫn giày xéo trái tim Thời Ôn đến không thở nổi.
Hóa ra, cô đánh mất tất cả rồi…
Những tưởng, Thời Ôn cứ thế mà chết đi khi sinh mệnh chỉ vừa tròn 17 tuổi, chưa kịp rực rỡ xinh đẹp đã vội tàn úa. Thế nhưng, có lẽ vì xót thương cho cuộc đời cô gái bé nhỏ mà trời xanh đã cho cô được trùng sinh quay về quãng thời gian trước khi bi kịch kia xảy ra.
Một lần nữa trở lại, một lần nữa nhìn thấy chị gái, bố mẹ và thiếu niên kia, cảm xúc trong lòng Thời Ôn rất hỗn tạp. Bởi vì, những sự việc đầy thương tâm kiếp trước vẫn có nhiều chuyện mà cô không hề hay biết, cô chỉ có thể lần mò theo từng manh mối nhỏ để đổi thay mọi thứ.
Mà người nắm giữ sợi dây vận mệnh này, lại là thiếu niên ấy, cậu ta tên là Trần Trì.
Kiếp trước, trong một con hẻm nhỏ đầy tăm tối, Trần Trì bị một đám người vây đánh thương tích đầy mình. Khắp người cậu đều là vết thương, máu chảy dầm dề, mái tóc dài rũ rượi che khuất gương mặt. Cậu ở nơi đó, một mình chống chọi lại đám người hung bạo ấy.
Thời Ôn nhìn thấy, trái tim thiện lương động lòng thương xót. Cô cho cậu một tờ khăn giấy rồi vội vã rời đi. Mà nào đâu biết, ở khoảnh khắc khi cô bước đến, gương mặt cùng ánh mắt tràn đầy thương tiếc kia, đã lật mở lại toàn bộ ký ức của con dã thú Trần Trì. Cuối cùng, cậu đã tìm thấy cô rồi…
Nguồn: dtv-ebook.com