Đoạn ngắn đặc sắc một:
Đêm động phòng hoa chúc, một nam một nữ ngồi trên giường.
Nữ tử hỏi nhỏ: “Làm sao bây giờ?”
Nam tử thản nhiên đáp: “Ta ngủ trên giường, nàng ngủ dưới đất!”
Nữ tử tức giận: “Ta là nữ nhân!”
Nam tử không chút do dự trả lời: “Ta là tướng công của nàng, nữ tử nên lấy phu quân làm trời!”
Nữ tử phẫn nộ: “Ta là mẫu thân của con chàng, chàng phải nhường ta!”
Nam tử nhíu mày, thích thú nói: “Nói đúng lắm, đã đến giờ vi phu làm tròn nghĩa vụ phu quân rồi.”
Cuối cùng nam tử nào đó cũng đạt được sự thỏa mãn, còn nữ tử kia thì bủn rủn hết hơi sức, trong lòng tức giận mắng: Tư Nam Tuyệt, chàng đúng là cầm thú!
Đoạn ngắn đặc sắc hai:
“Phỉ nhi, quay về với ta đi, ta đã biết sai rồi!” Hoàng đế hối hận nói.
“Hoàng thượng nhận lầm người rồi, ta là Vân Tuyết Phi, không phải Tiết Phỉ!” Nữ tử nào đó bình tĩnh đáp.
“Phỉ nhi, chúng ta hãy làm lại từ đầu đi, nàng vẫn là Hoàng hậu tôn quý nhất trong thiên hạ này, ta hứa suốt đời chỉ có mình nàng mà thôi, bảo đảm về sau tuyệt đối sẽ không nạp phi nữa.” Hoàng đế nọ xuất ra đòn sát thủ.
Nữ tử còn chưa kịp mở miệng thì cơn gió mạnh bỗng từ đâu thổi tới, bên hông bị một cánh tay vòng qua siết chặt.
Nam tử nào đó ôm nương tử của mình âu yếm hôn nhẹ, đắc ý liếc nhìn Hoàng đế: “Vương phi của bổn vương chỉ để mình bổn vương yêu chiều, nếu nàng muốn làm Hoàng hậu, ta sẽ chẳng ngại vì nàng mà lập tức tranh đoạt cả thiên hạ này?” (*)
Nguồn: dtv-ebook.com