Đơn giản chỉ là một câu chuyện, về một người đã dành cả cuộc đời mình, để điên cuồng yêu một người.
– Chân thành gửi đôi dòng văn này cho người đã dừng lại và bước ngang qua đời tôi.
Nhà thơ tôi thích đã từng thuyết, “Chỉ có chuyện xưa tích cũ, mới có đủ giá trị để ta lôi ra, tỉ mẩn suy ngẫm.” Đối với tôi mà nói, đúng là như thế.
Lời tựa của chú thỏ đuôi dài:
Đầu ngõ có một ông thầy tướng số mù nói với tôi rằng, số cậu tình cảm ba chìm bảy nổi, cả đời cùng với đàn ông dây dưa đủ bề, còn không được chết sung sướng.
Tôi nhét lon nước có ga còn thừa vào tay thằng chả, phủi mông đi thẳng.
“Ê, sao mày dám ăn quỵt!” Lão mù ở phía sau điên tiết gào toáng lên.
Chưa bàn đúng sai, ngay cả ông đây là nam hay nữ lão còn chưa đoán ra, vậy mà dám đòi $? May cho lão là tía lão hôm nay ăn chay mới không đốt sạp lão ra tro đó!
Trên bài văn đầu tiên của tôi khi vào trường cao trung có lời bình của thầy, “Bài văn mang tính chất phê phán thói mê tín dị đoan thời phong kiến, nhưng dùng từ ngữ quá thô lậu.”
Nguồn: dtv-ebook.com