“Một nỗi nhớ đặc quánh về người-nay-đã-thành-cũ”
“Đời, ai cũng có một người cũ để thương
Rồi ai, cũng sẽ trở thành người cũ của một người nào đó”
Đây là một cuốn sách nhàm chán.
Nó chẳng mang triết lý nhân sinh quan gì ghê gớm, cũng chẳng có nhiều bài học giúp người ta thay đổi nhận thức, tư duy, trí tuệ hay mở ra một lối đi mới trong cuộc đời.
Nó đơn giản chỉ có một nỗi nhớ đặc quánh về người-nay-đã-thành-cũ.
Cuốn sách này sẽ ngập trong khói thuốc, rượu vang, nhạc sầu, nỗi nhớ, cơn đau và tình cảm dành cho một người không thể yêu được nữa. Và nó sẽ cứ lặp lại hoài một việc là “nhớ người cũ”.
Những ai vừa chia tay, tốt nhất đừng nên đọc nó. Những ai đã chia tay mà lòng còn vấn vương, còn thương người cũ thì tuyệt đối càng không nên đọc. Đọc đau ráng chịu, không đền tiền.
Nhưng thiết nghĩ, nhiều khi đau xong người ta mới tỉnh, mới nhắc mình nhớ là sau cơn đau ai cũng phải sống tiếp. Đời còn dài, đừng vùi lấp thanh xuân trong những nỗi đau nay đã-thành-cũ.”
Nguyễn Ngọc Thạch.
Nguồn: dtv-ebook.com